25 Tháng Tư 20247:09 SA(Xem: 16)
Nguồn: Spiritdaily.com 1. Một người kể cảm nghiệm như sau: “Khi chúng tôi đang ở vùng Cyprus thì chúng tôi đi du lịch ở xa nên thuê xe hơi đi. Khi đi được một lúc thì chúng tôi bị lạc vào một con đường khác và bị mất phương hướng. Lúc đó khoảng 2:00 g sáng.
24 Tháng Tư 20249:29 CH(Xem: 18)
8 ĐIỀU HỨA CỦA ĐỨC MẸ KHI MẶC ÁO ĐỨC BÀ MẦU NÂU Áo Đức Bà Mầu Nâu làm một Á Bí Tích của người Công Giáo. Khi mặc áo Đức Bà Mầu Nâu thì Đức Mẹ Maria sẽ bảo vệ chúng ta khỏi mọi sự dữ. Sau đây là 12 điều hứa của Đức Mẹ khi ta mặc Áo Đức Bà. 1. Những ai chết mà mặc Áo Đức Bà Mầu Nâu thì sẽ không rớt vào lửa hoả ngục đời đời.
22 Tháng Tư 20245:35 CH(Xem: 53)
Nguồn: Internet Thánh Gioan John Vianney và quyền năng của Áo Đức Bà Mầu Nâu.
22 Tháng Tư 20245:32 CH(Xem: 63)
Năm 2004, tôi đã dịch và viết nhiều sách trong năm này. Một trong những tác phẩm mà tôi đã dịch và sưu tầm có tên là 50 Tuần Cửu Nhật Gõ Cửa Thiên Đàng. Sau đây là bản dịch mà tôi đã cố gắng dịch thuật, bản chính ở phía dưới bằng tiếng Anh là từ Cố LM Don Dolindo Ruotolo. Ngài là một nhà thần bí người Ý. Những lời cầu này là do Chúa Giêsu ban cho Cố LM...
18 Tháng Tư 20249:08 CH(Xem: 75)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Cố LM Don Dolindo có những cảm nghiệm rất hay. Khi còn nhỏ, ngài chịu nhiều sự bách hại và khổ đau. Bằng cách nào mà ngài đã cố gắng ngửng đầu cao lên khỏi bể nước và luôn vui vẻ? Chúa Thánh Thần đã khơi nguồn cảm hứng cho ngài với lời cầu nguyện đơn sơ như sau:
18 Tháng Tư 20248:35 CH(Xem: 64)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Lúc gần đây có nhiều người biết đến hiện tượng: "Padre Pio of Naples", đó là điều mô tả về cố linh mục Don Dolindo Ruotolo. Ngài qua đời vào năm 1970, chỉ hai năm sau khi Padre Pio qua đời vào năm 1968. Ngài đang làm việc một cách hữu hiệu từ Thiên Đàng. Ngài an ủi, dỗ dành, chữa lành cho rất nhiều người khỏi chứng bịnh lo âu,
18 Tháng Tư 20247:58 CH(Xem: 52)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Có một gương sáng lớn nhất, đó là chính Chúa Giêsu. Kẻ dữ độc ác đã đóng đinh Chúa Giêsu, Con Chí Thánh của Chúa Cha ở trên cây thánh giá. Lúc đó, Satan nghĩ rằng hắn đã chiến thắng. Nhưng sự thật thì trái lại. Đó là bởi vì Chúa đã biến đổi sự dữ ấy thành sự thiện.
18 Tháng Tư 20243:58 CH(Xem: 62)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Sr. Emmanuel viết: Có một phụ nữ gõ cửa nhà tôi. Trông cô ấy thật là quá đau khổ, xuống sắc và thiểu não. Đôi mắt, đôi má và cái miệng của cô trông rất là buồn thảm và héo hắt. Cô bắt đầu kể lể về mọi nỗi thống khổ của mình.
17 Tháng Tư 20249:07 CH(Xem: 63)
https://luisapiccarreta.com/other-category/cristina-montella-sister-rita-of-the-holy-spirit-the-little-girl-of-padre-pio/ 1. Thời thơ ấu Nữ tu Cristina Montella được sinh ra tại vùng Cercola (Naples) vào ngày 3/4/1920. Khi cô bé được 2 tuổi, cô đang ở chơi nhà một người cô thì nhìn thấy một bức hình của Thánh Gerard Majella,
17 Tháng Tư 20244:44 CH(Xem: 58)
Đức Mẹ Guadalupe hiện ra ở Tepeyac, Mexico City, nước Mễ Tây Cơ từ ngày 9/12/1531 đến ngày 12/12/1531 và chữa lành rất nhiều người, dù rằng người ta đã chết nhưng vẫn được Mẹ cho sống lại.

Không còn được gọi hai tiếng ‘Mẹ ơi!’

15 Tháng Năm 20198:26 CH(Xem: 985)

hoahong2Không còn được gọi hai tiếng ‘Mẹ ơi!’

Mẹ tôi ra đi vào đầu mùa Xuân 2019, khi vạn vật vừa bừng tỉnh giấc sau những đêm dài ngủ Đông. Ngoài kia trăm hoa khoe sắc đua nở dưới ánh ban mai rực rỡ, mẹ tôi như đang ngủ giữa rừng hoa hương thơm và tươi đẹp đủ sắc màu. Nhưng mẹ ơi! Nơi đây không phải hội hoa đón xuân mà nơi nhà quàn âm u, lạnh lẽo của mấy chục vòng hoa tang tiễn biệt thơm mùi nhang khói, và tiếng than khóc vang lên của 8 người con mất mẹ.


Thương mẹ quá mẹ ơi! Không từ ngữ nào có thể diễn tả hết tình mẫu tử thiêng liêng, vô bờ bến của người mẹ. Nhìn mẹ nằm bất động như đang ngủ vậy, bàn tay của mẹ vẫn cầm tràng hạt như đang lần chuỗi, nhưng cũng không che hết những nốt bầm tím trên bàn tay, vì kim tiêm lấy máu, tội nghiệp mẹ quá mẹ ơi!


Mẹ ơi! Mẹ ngủ mẹ dậy đi
Sao mẹ bất động chẳng nói gì
Có nghe chúng con đang gọi mẹ
Di ảnh mẹ cười chẳng nói chi!


Kỷ niệm về mẹ cứ bồi hồi tràn về trong ký ức tôi, kỷ niệm về mẹ nhiều lắm, kể không hết.


Nhớ ngày xưa còn ở Việt Nam, mẹ giỏi lắm, mẹ tháo vát tần tảo bán buôn, dù có vất vả nhưng mẹ vẫn hy sinh để chúng con được đủ đầy, cơm no áo ấm bằng người. Hai chị em gái hơn nhau 3 tuổi, lúc nào mẹ cũng mua quần áo và giày dép giống nhau, tóc mẹ cũng cắt búp bê hai đứa giống nhau nữa. Nhìn lại hình chụp mới thấy mẹ quan tâm, lo lắng cho lúc nào cũng ăn mặc gọn gàng, nhìn cứ tưởng hai chị em sinh đôi.


Nhớ những trưa Hè nắng oi ả, chị em tôi hay đứng trước sân nhà nhìn ra đường quốc lộ, chờ mẹ về để có quà. Đúng như câu thường nói: “Mong như mong mẹ đi chợ về.” Khi chiếc xe lam đậu xịch ngoài đường, chị em tôi chạy ùa ra reo lên mừng lắm. Mẹ vào nhà phát quà cho các con. Tôi thích nhất bịch chè bột báng nước dừa có những quả ớt xanh đỏ như đang bơi lội trong đó mà người nấu chè khéo làm giống y quả ớt. Chè ngon, ngọt lịm làm sao, chắc nó được hòa cả tình yêu của người mẹ thương con trong đó. Mẹ ơi! Tình mẹ thương con bao la quá, chưa bao giờ mẹ về chợ quên mua quà cho các con.


Mẹ tôi kể ngày xưa nhà ông bà ngoại tôi có tàu đánh cá, nên cuộc sống cũng sung túc, mẹ tôi có năm anh em, từ khi ông bà ngoại tôi bị bịnh qua đời, mấy anh em mồ côi cha mẹ. Lúc đó mẹ mới 14 tuổi, vất vả từ bé nên mẹ rất giỏi dang công việc, và vì nhà có tàu đánh cá, nên mẹ tôi rành về tên các loại cá lắm, nhờ mẹ chỉ dạy nên tôi cũng biết tên nhiều loài cá.


Mẹ tôi có trí nhớ và thông minh nữa, ngày xưa chưa có máy chỉ đường, con đường bên Cali đi qua một lần là mẹ nhớ, lần sau đi mẹ chỉ đường cho lái xe. Mẹ tôi thỉnh thoảng hay đọc thơ ngày xưa cho con cháu nghe, chúng tôi thấy mẹ có trí nhớ quá, cứ hay nói cho mẹ vui: “Mẹ giỏi và thông minh sáng dạ nếu mẹ được học đến nơi đến chốn chắc mẹ làm kỹ sư, luật sư hay bác sĩ rồi.”


Mẹ ơi! Mẹ trên 90 tuổi rồi mà mẹ còn minh mẫn lắm, trước khi mẹ mất một tuần, mẹ tôi còn đọc bài thơ về các loại trái cây cho tôi nghe và viết lại:


Quả khế năm mũi năm khe
Quả na nứt nẻ như đe thợ rào
Quả mận kẻ ước người ao
Quả mi lóng lánh như sao trên trời


Còn quả lê, quả lộng, quả chuông, quả dừa, quả dứa, quả mít… tôi kể hết thì không tiện. Thể thơ lục bát mà mẹ tôi thuộc lòng hết bài thơ này.

Thế là gần hai tháng con mất mẹ rồi.


Bóc tờ lịch ngày 14 là ngày mẹ qua đời, nỗi buồn lại trào dâng trong con, thương nhớ mẹ quá mẹ ơi!

Những đêm về không gian tĩnh mich, qua khung cửa sổ màn đêm với ánh trăng vàng yếu ớt, gió lay động những tàng cây, chiếc lá, tôi tưởng tượng ước gì mẹ đang về với ánh mắt dịu hiền của mẹ thân yêu âu yếm bên tôi. Ôi! Còn đâu mẹ ơi! Công ơn sinh thành như trời biển bao la, mẹ đi rồi con chỉ còn gặp mẹ trong giấc mơ mà thôi!


Mẹ xa con thật rồi!
Con đau khổ lệ rơi
Đêm mẹ về trong mộng
Con bỗng gọi mẹ ơi!


Dù có ở tiểu bang nào, mẹ tôi vẫn nhớ miền Nam Cali nắng ấm vì người Việt đông vui và còn tiện thăm mộ ba tôi. Gần bốn mươi năm ở xứ người mẹ luôn có đời sống đạo đức, mẹ siêng năng mần chuỗi mân côi hàng ngày, cầu mong Chúa và Mẹ Maria đưa mẹ mau về hưởng tôn nhan thánh chúa.

Tang lễ của mẹ tôi được cử hành lúc trời rạng sáng, khi đoàn xe tang nối đuôi chầm chậm rời nhà thờ Kiếng thành phố Garden Grove của tiểu bang California, để tiễn đưa mẹ tôi an nghỉ ngàn thu tại nghĩa trang Chúa Chiên Lành. Lòng tôi đau quặn thắt con tim, trời ban mai trong sáng đón chào một ngày mới, mà mắt tôi lệ nhạt nhòa, cảnh vật như bị màn sương che phủ, trời đất như đang quay cuồng, thế là từ nay chẳng còn mẹ dạy bảo tôi mất mẹ rồi, mẹ ơi!


Mẹ ơi! Hai tiếng mẹ ơi!
Chúng con gọi mẹ những lời còn đâu
Trời đất như sập trên đầu
Chúng con than khóc âu sầu thương thay


Mẹ luôn vất vả đêm ngày
Bán buôn tần tảo đến nay chẳng còn
Một thời lận đận long đong
Nuôi con khôn lớn mong con nên người


Mẹ ơi! Mẹ hỡi mẹ ơi!
Chúng con thương mẹ dâng lời cầu kinh
Mẹ như sao sáng lung linh
Mênh mông như biển thái bình bao la


Mẹ ơi! Chúa gọi về nhà
Cầu mong mẹ hưởng thánh nhan Chúa Trời
Giờ đây cách biệt đôi nơi
Chúng con thương nhớ, muôn đời nhớ thương.


Có con chim nhỏ kêu “chíp chíp” đâu đó ở nghĩa trang. Chim ơi! Chim cũng như tôi mất mẹ rồi, mãi mãi và mãi mãi không còn mẹ trên cõi đời.

Ai còn mẹ thật hạnh phúc biết bao, khi được cài bông hồng màu đỏ trên áo. Còn tôi, ngày lễ Mother’s Day năm nay tôi đau buồn khi cài bông hồng màu trắng và không còn mẹ để gọi hai tiếng “Mẹ ơi!”


Kim Tuyến Vũ