Môn đệ Chúa yêu
(30.05.2020 – Thứ Bảy Tuần VII Phục Sinh)
Tin Mừng: Ga 21,20-25
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an
20 Khi ấy, ông Phê-rô quay lại, thì thấy người môn đệ Đức Giê-su thương mến đi theo sau ; ông này là người đã nghiêng mình vào ngực Đức Giê-su trong bữa ăn tối và hỏi : “Thưa Thầy, ai là kẻ nộp Thầy ?” 21 Vậy khi thấy người đó, ông Phê-rô nói với Đức Giê-su : “Thưa Thầy, còn anh này thì sao ?” 22 Đức Giê-su đáp : “Giả như Thầy muốn anh ấy còn ở lại cho tới khi Thầy đến, thì việc gì đến anh ? Phần anh, hãy theo Thầy.” 23 Do đó, mới có tiếng đồn giữa anh em là môn đệ ấy sẽ không chết. Nhưng Đức Giê-su đã không nói với ông Phê-rô là : “Anh ấy sẽ không chết”, mà chỉ nói : “Giả như Thầy muốn anh ấy còn ở lại cho tới khi Thầy đến, thì việc gì đến anh ?”
24 Chính môn đệ này làm chứng về những điều đó và đã viết ra. Chúng tôi biết rằng lời chứng của người ấy là xác thực.
25 Còn có nhiều điều khác Đức Giê-su đã làm. Nếu viết lại từng điều một, thì tôi thiết nghĩ : cả thế giới cũng không đủ chỗ chứa các sách viết ra.
Môn đệ Chúa yêu
Trong Tin Mừng, chắc hẳn cụm từ “người môn đệ Chúa Giêsu yêu mến”, hay thường gọi là “môn đệ Chúa yêu” chắc hẳn không hề xa lạ với người Kitô hữu. Ai trong chúng ta cũng biết cụm từ đó dùng để chỉ thánh Gioan tông đồ. Tuy nhiên, cụm từ ấy được bắt gặp nhiều nhất trong Tin Mừng của chính ngài – Tin Mừng theo thánh Gioan. Tại sao ngài không nhắc đích danh của mình và phải dùng cụm từ ấy? Phải chăng ngài muốn nhấn mạnh mình là người được Chúa Giêsu yêu mến nhiều nhất, được đặc ân không tử vì đạo để làm nhân chứng sống đáng tin cậy cho Người? Xin thưa, không phải vậy đâu.
Thánh Gioan gọi mình là “môn đệ Chúa yêu” không phải vì kiêu ngạo hay tự mãn, ngài gọi như vậy có lẽ là vì muốn chúng ta thay tên mình vào cụm từ đó. Để rồi, ai trong chúng ta cũng là “người môn đệ được Chúa Giêsu yêu mến”. Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã cho ta thấy nhiệm vụ của thánh Gioan phải lãnh nhận. Ngài không được hưởng phúc tử đạo như các anh em khác những vẫn phải làm nhiệm vụ Người đã trao phó – làm nhân chứng và ghi lại những gì ngài đã từng chứng kiến trong quá trình đi theo Chúa.
Qua đó, ta có thể thấy, thánh Gioan đã cho ta thấy nhiệm vụ của ngài và cho ta nhận ra ai cũng có thể là “môn đệ Chúa yêu”. Qua đó, ta cũng có thể nhận ra nhiệm vụ của mình khi được hưởng đặc ân đó. Thật vậy, trong xã hội hiện đại, phúc tử đạo không còn xảy ra thường xuyên như trước. Tuy nhiên, người Kitô hữu ngày nay vẫn phải đối mặt với việc tử đạo về nhân bản, đạo đức. Thật vậy, dù ngày nay ít ai dám đe dọa tính mạng chúng ta vì niềm tin vào Thiên Chúa, nhưng họ vẫn có thể chèn ép, tước mất quyền lợi của ta vì niềm tin ấy. Nhưng dù sao, những quyền lợi ấy vẫn chỉ là vật chất nên không đáng đánh đổi bằng đức tin của mình.
Là người Kitô hữu giữa xã hội hiện đại, tuy tính mạng chúng ta khó bị tước đoạt vì tôn giáo, nhưng kẻ khác vẫn có thể buộc chúng ta đánh đổi niềm tin ấy để lấy cuộc sống giàu sang, quyền lực hay những thú vui của dục vọng. Những cám dỗ ấy dễ dàng khiến chúng ta bị đánh bại và sa chân vào tội lỗi. Do đó, chúng ta phải nhận ra việc làm “môn đệ Chúa yêu” thực sự vẫn cần phải cố gắng cầu nguyện rất nhiều. Ước mong sao chúng ta sẽ xứng đáng với danh hiệu ấy.
Lạy Chúa, chúng con biết rằng Ngài vẫn hằng yêu thương, nâng đỡ, chở che chúng con; chúng con biết rằng tình yêu Ngài dành cho chúng con vô cùng vĩ đại. Thế nhưng, chúng con vẫn chỉ là những phận người yếu đuối, dễ sa chân vào con đường tội lỗi. Xin Chúa thương cho chúng con biết nhận ra tình yêu bao la đó, để có thể sống xứng đáng với những gì Ngài đã dành cho chúng con. Amen.
Petrus Sơn