LỜI CHÚA: LƯƠNG THỰC HẰNG NGÀY
THỨ TƯ TUẦN VII PHỤC SINH
SỐNG LỜI CHÚA
Bài đọc :
Bài đọc 1 : Cv 20,28-38
Tôi xin phó thác anh em cho Thiên Chúa, Đấng có sức xây dựng và ban cho anh em được hưởng phần gia tài.
Bài trích sách Công vụ Tông Đồ.
28 Hồi ấy, ông Phao-lô nói với các kỳ mục trong Hội Thánh Ê-phê-xô rằng : “Anh em hãy ân cần lo cho chính mình và toàn thể đoàn chiên mà Thánh Thần đã đặt anh em làm người coi sóc, hãy chăn dắt Hội Thánh của Thiên Chúa, Hội Thánh Người đã mua bằng máu của chính mình.
29 “Phần tôi, tôi biết rằng khi tôi đi rồi, thì sẽ có những sói dữ đột nhập vào anh em, chúng không tha đàn chiên. 30 Ngay từ giữa hàng ngũ anh em sẽ xuất hiện những người giảng dạy những điều sai lạc, hòng lôi cuốn các môn đệ theo chúng. 31 Vì vậy anh em phải canh thức, và nhớ rằng, suốt ba năm, ngày đêm tôi đã không ngừng khuyên bảo mỗi người trong anh em, lắm khi phải rơi lệ.
32 “Giờ đây, tôi xin phó thác anh em cho Thiên Chúa và cho lời ân sủng của Người, là lời có sức xây dựng và ban cho anh em được hưởng phần gia tài cùng với tất cả những người đã được thánh hiến.
33 “Vàng bạc hay quần áo của bất cứ ai, tôi đã chẳng ham. 34 Chính anh em biết rõ : những gì cần thiết cho tôi và cho những người sống với tôi, đôi tay này đã tự cung cấp. 35 Tôi luôn tỏ cho anh em thấy rằng phải giúp đỡ những người đau yếu bằng cách làm lụng vất vả như thế, và phải nhớ lại lời Chúa Giê-su đã dạy : cho thì có phúc hơn là nhận.”
36 Nói thế rồi, ông Phao-lô cùng với tất cả các anh em quỳ gối xuống cầu nguyện. 37 Ai nấy oà lên khóc và ôm cổ ông mà hôn. 38 Họ đau đớn nhất vì lời ông vừa nói là họ sẽ không còn thấy mặt ông nữa. Rồi họ tiễn ông xuống tàu.
Đáp ca : Tv 67,29-30.33-35a.35b-36c (Đ. c.33a)
Đ. Hỡi vương quốc trần gian, nào hát khen Thượng Đế.
29Lạy Thiên Chúa, xin biểu dương quyền lực của Ngài,
việc đã làm cho chúng con, xin Ngài củng cố,
30từ thánh điện Ngài ở Giê-ru-sa-lem,
là nơi vua chúa về triều cống.
Đ. Hỡi vương quốc trần gian, nào hát khen Thượng Đế.
33Hỡi vương quốc trần gian,
nào hát khen Thượng Đế, hãy đàn ca mừng Chúa,
34Đấng ngự chốn cửu trùng, chốn cửu trùng thái cổ.
Này Người lên tiếng, tiếng thật uy hùng.
35aHãy nhìn nhận sức uy hùng của Thiên Chúa.
Đ. Hỡi vương quốc trần gian, nào hát khen Thượng Đế.
35bÁnh quang huy của Người chiếu toả trên Ít-ra-en,
sức uy hùng xuất hiện trên mây thẳm.
36cTừ thánh điện, Thiên Chúa tỏ ra
Người là Đấng khả tôn khả uý.
Chính Người là Thiên Chúa Ít-ra-en,
Đấng ban tặng cho dân dũng lực uy quyền.
Đ. Hỡi vương quốc trần gian, nào hát khen Thượng Đế.
Tung hô Tin Mừng : x. Ga 17,17b.17a
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Lạy Chúa, Lời Chúa là sự thật ; xin Chúa lấy sự thật mà thánh hiến chúng con. Ha-lê-lui-a.
TIN MỪNG : Ga 17,11b-19
Lạy Cha, xin cho họ nên một như chúng ta.
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an.
11b Khi ấy, Đức Giê-su ngước mắt lên trời và cầu nguyện rằng : “Lạy Cha chí thánh, xin gìn giữ các môn đệ trong danh Cha mà Cha đã ban cho con, để họ nên một như chúng ta. 12 Khi còn ở với họ, con đã gìn giữ họ trong danh Cha mà Cha đã ban cho con. Con đã canh giữ, và không một ai trong họ phải hư mất, trừ đứa con hư hỏng, để ứng nghiệm lời Kinh Thánh. 13 Bây giờ, con đến cùng Cha, và con nói những điều này lúc còn ở thế gian, để họ được hưởng trọn vẹn niềm vui của con. 14 Con đã truyền lại cho họ lời của Cha, và thế gian đã ghét họ, vì họ không thuộc về thế gian, cũng như con đây không thuộc về thế gian. 15 Con không xin Cha cất họ khỏi thế gian, nhưng xin Cha gìn giữ họ khỏi ác thần. 16 Họ không thuộc về thế gian cũng như con đây không thuộc về thế gian. 17 Xin Cha lấy sự thật mà thánh hiến họ. Lời Cha là sự thật. 18 Như Cha đã sai con đến thế gian, thì con cũng sai họ đến thế gian. 19 Vì họ, con xin thánh hiến chính mình con, để nhờ sự thật, họ cũng được thánh hiến.”
SUY NIỆM-KHÔNG THUỘC THẾ GIAN
Cha Don Gno Chi nói với bác sĩ: “Khi nào tôi chết, bác sĩ hãy lấy đôi mắt của tôi và ghép cho hai đứa trẻ mù mà tôi nuôi dưỡng.” Bác sĩ làm theo lời cha. Sau ca phẫu thuật thành công, người ta cho vị bác sĩ biết hai đứa trẻ chẳng có họ hàng gì với cha cả. Cảm phục trước nghĩa cử cao đẹp ấy, vị bác sĩ này đã hiến dâng cả đời mình để phục vụ những người xấu số.
Chúa Giêsu khẳng định Người không thuộc về thế gian. Con Thiên Chúa khi mặc lấy xác phàm, Người trở nên giống chúng ta mọi đàng, ngoại trừ tội lỗi. Chẳng ai thấy miệng Người nói một lời gian dối hay làm điều bất chính. Người muốn cho hết thảy mọi người nhận biết Thiên Chúa và sống các giá trị Tin Mừng, để họ không còn thuộc về thế gian, nhưng thuộc về Thiên Chúa, như các môn đệ.
(Chấm nối chấm – Học Viện Đaminh)
LỜI NGUYỆN TRONG NGÀY
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con, tuy còn ở thế gian này, luôn ý thức mình là công dân Nước Trời, biết sống theo các giá trị Tin Mừng, và hướng về quê thật là nơi Chúa ngự, nơi chúng con tin tưởng sẽ được cùng Ngài vui hưởng phúc vinh quang. Amen.
TU ĐỨC SỐNG ĐẠO
Đừng sợ làm chứng tá
Lễ Thăng Thiên cho chúng ta biết rằng Chúa Giêsu, dù lên trời để ngự trong vinh quang Chúa Cha, vẫn luôn luôn ở giữa chúng ta: và từ nơi ấy phát sinh sức mạnh, niềm vui và sự kiên tâm của chúng ta. Đức Thánh Cha Phanxicô đã nhấn mạnh như thế trong bài huấn dụ trước khi đọc kinh Lạy Nữ Vương Thiên Đàng được truyền hình trực tiếp tại Thư Viện Dinh Tông Tòa.
Khởi đầu bài huấn dụ, Đức Thánh Cha nói:
Anh chị em thân mến, chào buổi sáng!
Hôm nay, chúng ta mừng trọng thể lễ Chúa Thăng Thiên. Đoạn Kinh thánh hôm nay (x. Mt 28,16-20) cho chúng ta thấy các Tông đồ tụ họp tại Galilê, "trên ngọn núi mà Chúa Giêsu đã chỉ cho họ" (c. 16). Tại đây, diễn ra cuộc gặp gỡ cuối cùng của Chúa Phục sinh với các môn đệ của Người.
Và Đức Thánh Cha chỉ ra những biến cố mà Thầy Giêsu đã thực hiện trên núi trong suốt hành trình dương thế của Người:
Trên núi, Chúa Giêsu đã công bố các mối phúc (x. Mt 5,1-12); trên núi, Chúa Giêsu đã nghỉ ngơi để cầu nguyện (x. Mt 14:23); và ở đó, Người đón tiếp đám đông dân chúng và chữa lành những người bệnh tật (x. Mt 15:29). Nhưng lần này, trên núi, không còn là Vị Tôn Sư dạy dỗ, hành động và chữa lành nữa, mà chính Người yêu cầu các môn đệ rao giảng và hành động. Người giao phó cho họ nhiệm vụ tiếp tục công việc của mình.
Ngài trao phó cho họ sứ mạng đến với muôn dân. Người nói: Anh em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ, rửa tội cho họ nhân danh Cha và Con và Thánh Thần, dạy họ tuân giữ tất cả những gì Thầy đã truyền cho anh em" (c. 19-20). Nội dung của sứ mạng được giao phó cho các Tông đồ là: loan truyền, rửa tội, chỉ dạy và bước đi trên con đường của Thầy Chí Thánh, nghĩa là Tin Mừng sự sống. Sứ điệp cứu độ này trước hết muốn nói đến việc làm chứng. Không làm chứng, người ta không thể loan báo được điều gì. Sứ điệp này cũng dành cho tất cả chúng ta, những môn đệ ngày nay, những người được kêu gọi giải thích về đức tin của chính mình. Đứng trước nhiệm vụ thách đố như thế, chúng ta nghĩ về những yếu đuối của chúng ta, chúng ta cảm thấy bất xứng, cũng giống như điều mà chắc chắn các Tông Đồ đã cảm thấy. Nhưng chúng ta không được nản lòng, chúng ta cần nhớ những lời thầy Giêsu nói với chúng ta trước khi Người lên trời: "Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế (c. 20).
Lời hứa này đảm bảo với chúng ta sự hiện diện liên tục và đầy an ủi của thầy Giêsu giữa chúng ta. Nhưng chúng ta nhận ra sự hiện diện này như thế nào đây? Nhờ Thánh Thần của Người, Đấng dẫn dắt Giáo hội bước đi trong lịch sử như là người bạn đồng hành của tất cả mọi người. Thần khí ấy, được gửi bởi Chúa Kitô và Chúa Cha, hoạt động để xóa bỏ tội lỗi và thánh hóa tất cả những ai hối cải, mở lòng tin tưởng vào món quà của Người. Với lời hứa ở cùng chúng ta cho đến tận thế, Chúa Giêsu bắt đầu cách hiện diện trong cách thế như là Đấng Phục sinh: một sự hiện diện được tỏ lộ trong Lời, trong các Bí tích, trong những hành động liên lỉ và bề trong của Chúa Thánh Thần. Lễ Thăng Thiên cho chúng ta biết rằng Chúa Giêsu, dù lên trời để ngự trong vinh quang Chúa Cha, vẫn luôn luôn ở giữa chúng ta: và từ nơi ấy phát sinh sức mạnh, niềm vui và sự kiên tâm của chúng ta.
Xin Đức Trinh Nữ Maria che chở và đồng hành trên những bước đường của chúng ta. Từ nơi Mẹ, chúng ta học được sự ngọt ngào và can đảm để trở nên những nhân chứng của Chúa Kitô Phục Sinh giữa lòng thế giới.
Trần Đỉnh, SJ