18 Tháng Tư 20249:08 CH(Xem: 12)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Cố LM Don Dolindo có những cảm nghiệm rất hay. Khi còn nhỏ, ngài chịu nhiều sự bách hại và khổ đau. Bằng cách nào mà ngài đã cố gắng ngửng đầu cao lên khỏi bể nước và luôn vui vẻ? Chúa Thánh Thần đã khơi nguồn cảm hứng cho ngài với lời cầu nguyện đơn sơ như sau:
18 Tháng Tư 20248:35 CH(Xem: 12)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Lúc gần đây có nhiều người biết đến hiện tượng: "Padre Pio of Naples", đó là điều mô tả về cố linh mục Don Dolindo Ruotolo. Ngài qua đời vào năm 1970, chỉ hai năm sau khi Padre Pio qua đời vào năm 1968. Ngài đang làm việc một cách hữu hiệu từ Thiên Đàng. Ngài an ủi, dỗ dành, chữa lành cho rất nhiều người khỏi chứng bịnh lo âu,
18 Tháng Tư 20247:58 CH(Xem: 8)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Có một gương sáng lớn nhất, đó là chính Chúa Giêsu. Kẻ dữ độc ác đã đóng đinh Chúa Giêsu, Con Chí Thánh của Chúa Cha ở trên cây thánh giá. Lúc đó, Satan nghĩ rằng hắn đã chiến thắng. Nhưng sự thật thì trái lại. Đó là bởi vì Chúa đã biến đổi sự dữ ấy thành sự thiện.
18 Tháng Tư 20243:58 CH(Xem: 14)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Sr. Emmanuel viết: Có một phụ nữ gõ cửa nhà tôi. Trông cô ấy thật là quá đau khổ, xuống sắc và thiểu não. Đôi mắt, đôi má và cái miệng của cô trông rất là buồn thảm và héo hắt. Cô bắt đầu kể lể về mọi nỗi thống khổ của mình.
17 Tháng Tư 20249:07 CH(Xem: 27)
https://luisapiccarreta.com/other-category/cristina-montella-sister-rita-of-the-holy-spirit-the-little-girl-of-padre-pio/ 1. Thời thơ ấu Nữ tu Cristina Montella được sinh ra tại vùng Cercola (Naples) vào ngày 3/4/1920. Khi cô bé được 2 tuổi, cô đang ở chơi nhà một người cô thì nhìn thấy một bức hình của Thánh Gerard Majella,
17 Tháng Tư 20244:44 CH(Xem: 27)
Đức Mẹ Guadalupe hiện ra ở Tepeyac, Mexico City, nước Mễ Tây Cơ từ ngày 9/12/1531 đến ngày 12/12/1531 và chữa lành rất nhiều người, dù rằng người ta đã chết nhưng vẫn được Mẹ cho sống lại.
17 Tháng Tư 20241:58 CH(Xem: 24)
Tồi vừa được xem một video clip tiếng Anh ngắn. Cậu bé chừng 6 tuổi mơ thấy mình lên Thiên Đàng. Sáng hôm sau, cậu kể câu chyện mẹ mình: -Mẹ ơi, con gặp một người chị của con ở Thiên Đàng. -Ủa, con chỉ có một người chị ở đây thôi mà.
13 Tháng Tư 20249:23 CH(Xem: 56)
Cảm nghiệm của một thanh niên làm nghề taxi: Con gặp khó khăn trong việc làm nên con quyết định làm nghề tài xế taxi.
13 Tháng Tư 20248:37 CH(Xem: 55)
“Thầy đây. Đừng sợ!” Trong tác phẩm “When All Hell Breaks Loose,” tạm dịch, “Khi Tất Cả Đổ Vỡ,” Steven J. Lawson viết, “Có thể bạn đang ở trong một cơn bão. Chúa có mục đích khi dẫn bạn vào đó. Ngài thừa sức bảo vệ bạn qua cơn bão; và Ngài có một kế hoạch, để cuối cùng, dẫn bạn ra khỏi đó. Hãy hướng mắt về Ngài!” Kính thưa Anh Chị em, “Hãy hướng mắt về Ngài!”
13 Tháng Tư 20248:26 CH(Xem: 54)
Nguồn: Spiritdaily.com 1. Có một câu chuyện kể rằng một vị chỉ huy vào cuối ngày, ông nhìn thấy mặt trời lặn trước khi ông ta có thể chiến thắng nơi chiến trường. Ông ta bèn quỳ xuống cầu nguyện với Đức Mẹ Maria để cầu xin Mẹ ngừng mặt trời lặn trong ngày hôm ấy lại để ông và quân đội của ông có thể chiến thắng. Thế là mặt trời bỗng dưng đứng lại...

LỜI CHÚA: LƯƠNG THỰC HẰNG NGÀY Thứ Ba Tuần XXXIII Thường Niên SỐNG LỜI CHÚA Bài đọc (năm lẻ) : 2Mcb 6,18-31

20 Tháng Mười Một 201912:38 CH(Xem: 942)

chuadepLỜI CHÚA: LƯƠNG THỰC HẰNG NGÀY
Thứ Ba Tuần XXXIII Thường Niên
SỐNG LỜI CHÚA

Bài đọc (năm lẻ) : 2Mcb 6,18-31

Tôi để lại cho đám thanh niên một tấm gương cao đẹp về cái chết, vì các Lề Luật đáng kính và thánh thiện.

Lời Chúa trong sách Ma-ca-bê quyển thứ hai.

Hồi ấy, có một người tên là E-la-da, một trong những kinh sư quan trọng tuy tuổi đã cao nhưng trông rất đẹp lão. Ông bị ép phải há miệng ăn thịt heo. Nhưng ông thà chết vinh hơn sống nhục, nên đã tự ý tiến ra nơi hành hình, sau khi đã khạc nhổ hết thịt ra. Ông đã làm như vậy theo thói thường của những người can đảm là từ chối những thứ Luật Lệ không cho phép ăn, dù phải ăn để sống. Vì quen biết ông E-la-da đã lâu năm, nên những người chủ toạ bữa tiệc cúng thần trái với Lề Luật, kéo riêng ông ra một chỗ. Họ khuyên ông nói với người ta đem thịt đến, thứ thịt được phép dùng, tự tay ông dọn lấy, rồi giả vờ như thể mình đang ăn thịt cúng do vua truyền.

Làm như vậy ông mới thoát chết, lại còn được đối xử nhân đạo, vì trước kia ông đã xử tốt với họ. Nhưng ông đã có một quyết định dứt khoát, thật xứng với tuổi cao, và uy thế của bậc lão thành, với vẻ khả kính của mái tóc trắng phau vì lao tâm khổ tứ, với tác phong hoàn hảo từ buổi thiếu thời, nhất là phù hợp với Luật thánh do chính Thiên Chúa lập ra. Ông trả lời họ thật đích đáng là cứ việc đưa ngay ông xuống âm phủ. Ông nói : “Ở tuổi chúng tôi, giả vờ là điều bất xứng, e rằng có nhiều thanh niên sẽ nghĩ là ông già E-la-da đã chín mươi tuổi đầu, mà còn theo những lề thói dân ngoại. Rồi bởi tôi đã giả vờ và ham sống thêm một ít lâu nữa, nên họ bị lầm lạc vì tôi, còn tôi thì chuốc lấy vết nhơ và ô nhục cho tuổi già. Dù hiện nay tôi có tránh được hình phạt của người ta, thì sống hay chết tôi cũng sẽ không thoát khỏi bàn tay của Đấng Toàn Năng. Vậy giờ đây, khi can đảm từ giã cuộc đời, tôi sẽ tỏ ra xứng đáng với tuổi già, và để lại cho đám thanh niên một tấm gương cao đẹp về cái chết tự nguyện và cao quý, vì đã trung thành với các Lề Luật đáng kính và thánh thiện.”

Nói thế rồi, ông đi thẳng đến nơi hành hình. Những người điệu ông đến nơi đó đổi thiện cảm họ vừa có đối với ông thành ác cảm, vì họ cho những lời ông nói là điên khùng. Khi sắp chết vì đòn vọt, ông vừa rên vừa nói : “Đức Chúa là Đấng thông suốt mọi sự, hẳn Người biết là dù có thể thoát chết, nhưng tôi vẫn cam chịu những lằn roi gây đau đớn dữ dằn trong thân xác, còn trong tâm hồn, tôi vui vẻ chịu khổ vì lòng kính sợ Người.”

Con người ấy đã từ giã cuộc đời như thế đó. Cái chết của ông để lại không những cho các thanh niên, mà còn cho đại đa số dân chúng một tấm gương về lòng cao thượng và một hình ảnh đáng ghi nhớ về nhân đức.

TIN MỪNG : Lc 19,1-10

Con Người đến để tìm và cứu những gì đã mất.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

Sau khi vào Giê-ri-khô, Đức Giê-su đi ngang qua thành phố ấy. Ở đó có một người tên là Da-kêu ; ông đứng đầu những người thu thuế, và là người giàu có. Ông ta tìm cách để xem cho biết Đức Giê-su là ai, nhưng không được, vì dân chúng thì đông, mà ông ta lại lùn. Ông liền chạy tới phía trước, leo lên một cây sung để xem Đức Giê-su, vì Người sắp đi qua đó. Khi Đức Giê-su tới chỗ ấy, thì Người nhìn lên và nói với ông : “Này ông Da-kêu, xuống mau đi, vì hôm nay tôi phải ở lại nhà ông !” Ông vội vàng tụt xuống, và mừng rỡ đón rước Người. Thấy vậy, mọi người xầm xì với nhau : “Nhà người tội lỗi mà ông ấy cũng vào trọ !” Ông Da-kêu đứng đó thưa với Chúa rằng : “Thưa Ngài, tôi xin lấy phân nửa tài sản của tôi mà cho người nghèo ; và nếu tôi đã chiếm đoạt của ai cái gì, tôi xin đền gấp bốn.” Đức Giê-su mới nói về ông ta rằng : “Hôm nay, ơn cứu độ đã đến cho nhà này, bởi người này cũng là con cháu tổ phụ Áp-ra-ham. Vì Con Người đến để tìm và cứu những gì đã mất.”

Tác giả Barclay đã nhận định: “Việc hoán cải một tập thể phải bắt đầu từ một con người. Muốn hoán cải một gia đình thì một người nào đó trong gia đình phải khởi sự hoán cải trước. Muốn hoán cải một cộng đoàn thì phải có ai đó trong cộng đoàn khởi sự trước.”

Với việc đến và ở nhà ông Dakêu, Đức Giêsu đã phá vỡ rào cản xét đoán khắt khe của dân chúng, và hàng rào lề luật vô lý do các kinh sư và biệt phái đặt ra. Người biến đổi chúng trở nên hữu lý bằng sứ mạng “tìm và cứu những gì đã hư mất” của Người.

Thái độ của chúng ta là hãy bắt chước cách hành xử của ông Dakêu, nghĩa là thực hiện những hành động làm chứng cho Tin Mừng trong thời đại này. Hoán cải chân thành để được Chúa ban niềm vui cứu độ. Một khi tấm lòng chan chứa sự thống hối và khao khát Chúa, thì Chúa đã đến và ở cùng ta. Người không cứ chấp tội ta mà xét xử, chỉ cần ta quay trở về với Người.

(Chấm nối chấm – Học Viện Đaminh)


LỜI NGUYỆN TRONG NGÀY

Lạy Chúa, xin luôn ở cùng và hướng dẫn chúng con trên hành trình tìm kiếm ơn cứu độ. Amen.


TU ĐỨC SỐNG ĐẠO

ĐTC tiếp các nhóm Rao giảng Tin Mừng trong các Giáo xứ


Vào lúc 12 giờ trưa, ngày 18/11, tại Đại thính đường Phaolô VI, ĐTC Phanxicô tiếp 6 ngàn thành viên các nhóm Rao giảng Tin Mừng trong các Giáo xứ, nhân dịp kỷ niệm 30 năm thành lập.


ĐTC trích dẫn một số đoạn Lời Chúa trong bài huấn dụ dành cho các tham dự viên. Trước hết đoạn Tin Mừng của thánh Gioan 15,16: “Thầy đã chọn anh em, và cắt cử anh em để anh em ra đi, sinh được hoa trái, và hoa trái của anh em tồn tại”. ĐTC nói: Đây là lời kêu gọi mà tất cả những ai đã gặp được Chúa và được Tin Mừng của Ngài chinh phục thì không thể lẩn trốn. Tất nhiên, Chúa không nói với các môn đệ rằng họ sẽ thấy hoa trái công việc. Chúa chỉ bảo đảm rằng hoa trái tồn tại. Lời hứa này của Chúa cũng áp dụng cho chúng ta. Đôi khi chúng ta nghĩ, sau những dấn thân vất vả, chúng ta sẽ thấy được những kết quả ngay lập tức.


Chúa Giêsu cũng không hạ giá các môn đệ khi nói “Khi đã làm tất cả những gì theo lệnh phải làm, thì hãy nói: Chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi” (Lc 17,10). Tuy nhiên, nếu chúng ta luôn sẵn sàng và thực thi tất cả vì Tin Mừng thì viễn cảnh sẽ thay đổi. Nhiều lần chúng ta đã chạm được vào tình yêu vô cùng lớn lao và vô tận mà Chúa dành cho chúng ta. Nếu chúng ta trung thành và tỉnh thức, Thiên Chúa sẽ cho chúng ta thấy những thành quả công việc của chúng ta.


Tiếp đến, ĐTC khuyến khích các thành viên của nhóm Rao giảng Tin Mừng trong giáo xứ: “Anh chị em đừng bao giờ mệt mỏi bước theo con đường mà Thần Khí của Chúa Phục Sinh đã chỉ ra cho anh chị em. Đừng sợ hãi trước điều mới, đừng để cho những khó khăn trong việc truyền giáo làm chậm bước chân của anh chị em. Hãy cầu nguyện, Thánh Thần, Đấng An Ủi sẽ cho anh chị em sức mạnh để không nản lòng”.


Đề cập đến những sáng kiến trong các nhóm, ĐTC nói rằng các giáo xứ thường có rất nhiều sáng kiến, nhưng đôi khi lại không tác động gì đến chiều sâu của cuộc sống con người. Cuối cùng ĐTC nói về nhiệm vụ hồi sinh của các nhóm loan báo Tin Mừng. ĐTC nói: “Giáo xứ trước hết là nơi lắng nghe Lời Chúa và cử hành mầu nhiệm chết và phục sinh. Chỉ khởi đi từ đây thì công cuộc loan báo Tin Mừng mới đem lại kết quả. Hiện nay, tình trạng nhiều người rời bỏ giáo xứ, đây là điều cấp bách đòi chúng ta phải đến với họ, nơi họ sống và làm việc. Nếu chúng ta đã gặp Chúa thì chúng ta không thể giữ cho riêng mình. Điều quan trọng là phải chia sẻ kinh nghiệm này với người khác; đây là con đường chính của việc rao giảng Tin Mừng”. (CSR_6837_2019)


Ngọc Yến - https://www.vaticannews.va