18 Tháng Tư 20249:08 CH(Xem: 24)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Cố LM Don Dolindo có những cảm nghiệm rất hay. Khi còn nhỏ, ngài chịu nhiều sự bách hại và khổ đau. Bằng cách nào mà ngài đã cố gắng ngửng đầu cao lên khỏi bể nước và luôn vui vẻ? Chúa Thánh Thần đã khơi nguồn cảm hứng cho ngài với lời cầu nguyện đơn sơ như sau:
18 Tháng Tư 20248:35 CH(Xem: 23)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Lúc gần đây có nhiều người biết đến hiện tượng: "Padre Pio of Naples", đó là điều mô tả về cố linh mục Don Dolindo Ruotolo. Ngài qua đời vào năm 1970, chỉ hai năm sau khi Padre Pio qua đời vào năm 1968. Ngài đang làm việc một cách hữu hiệu từ Thiên Đàng. Ngài an ủi, dỗ dành, chữa lành cho rất nhiều người khỏi chứng bịnh lo âu,
18 Tháng Tư 20247:58 CH(Xem: 16)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Có một gương sáng lớn nhất, đó là chính Chúa Giêsu. Kẻ dữ độc ác đã đóng đinh Chúa Giêsu, Con Chí Thánh của Chúa Cha ở trên cây thánh giá. Lúc đó, Satan nghĩ rằng hắn đã chiến thắng. Nhưng sự thật thì trái lại. Đó là bởi vì Chúa đã biến đổi sự dữ ấy thành sự thiện.
18 Tháng Tư 20243:58 CH(Xem: 20)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Sr. Emmanuel viết: Có một phụ nữ gõ cửa nhà tôi. Trông cô ấy thật là quá đau khổ, xuống sắc và thiểu não. Đôi mắt, đôi má và cái miệng của cô trông rất là buồn thảm và héo hắt. Cô bắt đầu kể lể về mọi nỗi thống khổ của mình.
17 Tháng Tư 20249:07 CH(Xem: 34)
https://luisapiccarreta.com/other-category/cristina-montella-sister-rita-of-the-holy-spirit-the-little-girl-of-padre-pio/ 1. Thời thơ ấu Nữ tu Cristina Montella được sinh ra tại vùng Cercola (Naples) vào ngày 3/4/1920. Khi cô bé được 2 tuổi, cô đang ở chơi nhà một người cô thì nhìn thấy một bức hình của Thánh Gerard Majella,
17 Tháng Tư 20244:44 CH(Xem: 36)
Đức Mẹ Guadalupe hiện ra ở Tepeyac, Mexico City, nước Mễ Tây Cơ từ ngày 9/12/1531 đến ngày 12/12/1531 và chữa lành rất nhiều người, dù rằng người ta đã chết nhưng vẫn được Mẹ cho sống lại.
17 Tháng Tư 20241:58 CH(Xem: 29)
Tồi vừa được xem một video clip tiếng Anh ngắn. Cậu bé chừng 6 tuổi mơ thấy mình lên Thiên Đàng. Sáng hôm sau, cậu kể câu chyện mẹ mình: -Mẹ ơi, con gặp một người chị của con ở Thiên Đàng. -Ủa, con chỉ có một người chị ở đây thôi mà.
13 Tháng Tư 20249:23 CH(Xem: 58)
Cảm nghiệm của một thanh niên làm nghề taxi: Con gặp khó khăn trong việc làm nên con quyết định làm nghề tài xế taxi.
13 Tháng Tư 20248:37 CH(Xem: 56)
“Thầy đây. Đừng sợ!” Trong tác phẩm “When All Hell Breaks Loose,” tạm dịch, “Khi Tất Cả Đổ Vỡ,” Steven J. Lawson viết, “Có thể bạn đang ở trong một cơn bão. Chúa có mục đích khi dẫn bạn vào đó. Ngài thừa sức bảo vệ bạn qua cơn bão; và Ngài có một kế hoạch, để cuối cùng, dẫn bạn ra khỏi đó. Hãy hướng mắt về Ngài!” Kính thưa Anh Chị em, “Hãy hướng mắt về Ngài!”
13 Tháng Tư 20248:26 CH(Xem: 56)
Nguồn: Spiritdaily.com 1. Có một câu chuyện kể rằng một vị chỉ huy vào cuối ngày, ông nhìn thấy mặt trời lặn trước khi ông ta có thể chiến thắng nơi chiến trường. Ông ta bèn quỳ xuống cầu nguyện với Đức Mẹ Maria để cầu xin Mẹ ngừng mặt trời lặn trong ngày hôm ấy lại để ông và quân đội của ông có thể chiến thắng. Thế là mặt trời bỗng dưng đứng lại...

Vui với người vui (21.03.2023 – Thứ Ba Tuần IV Mùa Chay) Tin Mừng Chúa Giê- su Ki- tô theo thánh Gio-an (Ga 5,1-3a.5-16)

20 Tháng Ba 20239:40 CH(Xem: 287)

9-9bVui với người vui

(21.03.2023 – Thứ Ba Tuần IV Mùa Chay)

Tin Mừng Chúa Giê- su Ki- tô theo thánh Gio-an (Ga 5,1-3a.5-16)

1 Nhân một dịp lễ của người Do-thái, Đức Giê-su lên Giê-ru-sa-lem. 2 Tại Giê-ru-sa-lem, gần Cửa Chiên, có một hồ nước, tiếng Híp-ri gọi là Bết-da-tha. Hồ này có năm hành lang. 3a Nhiều người đau ốm, đui mù, què quặt, bất toại nằm la liệt. 5 Ở đó, có một người đau ốm đã ba mươi tám năm. 6 Đức Giê-su thấy anh ta nằm đấy và biết anh sống trong tình trạng đó đã lâu, thì nói : “Anh có muốn khỏi bệnh không ?” 7 Bệnh nhân đáp : “Thưa Ngài, khi nước khuấy lên, không có người đem tôi xuống hồ. Lúc tôi tới đó, thì đã có người khác xuống trước mất rồi !” 8 Đức Giê-su bảo : “Anh hãy trỗi dậy, vác chõng mà đi !” 9 Người ấy liền được khỏi bệnh, vác chõng và đi được.

Hôm đó lại là ngày sa-bát. 10 Người Do-thái mới nói với kẻ được khỏi bệnh : “Hôm nay là ngày sa-bát, anh không được phép vác chõng !” 11 Nhưng anh đáp : “Chính người chữa tôi khỏi bệnh đã nói với tôi : ‘Anh hãy vác chõng mà đi !’” 12 Họ hỏi anh : “Ai là người đã bảo anh: ‘Vác chõng mà đi’ ?” 13 Nhưng người đã được khỏi bệnh không biết là ai. Quả thế, Đức Giê-su đã lánh đi, vì có đám đông ở đấy. 14 Sau đó, Đức Giê-su gặp người ấy trong Đền Thờ và nói : “Này, anh đã được khỏi bệnh. Đừng phạm tội nữa, kẻo lại phải khốn hơn trước !” 15 Anh ta đi nói với người Do-thái : Đức Giê-su là người đã chữa anh khỏi bệnh. 16 Do đó, người Do-thái chống đối Đức Giê-su, vì Người hay chữa bệnh ngày sa-bát.

Vui với người vui

Ghi nhớ:

Đức Giê-su bảo; “Anh hãy trỗi dậy, vác chõng mà đi” (Ga 5, 8).

Suy niệm:

Thầy Andrew, một nhà truyền giáo người Hà Lan. Ngày nọ, thầy mua được một con khỉ. Trong khi nuôi nó một thời gian, thầy phát hiện ra một điều; là con khỉ tỏ ra rất khó chịu mỗi khi bị thầy chạm tay vào vùng thắt lưng của nó. Sau khi xem xét thật kỹ, thầy nhận thấy có vết sưng chạy vòng quanh hông con khỉ. Có thể lúc còn nhỏ, người ta đã dùng sợi dây kẽm buộc ngang hông nó và rồi ngày tháng trôi qua, người chủ quên không để ý đến sợi dây kẽm này nữa, do vậy nó chìm dần vào trong da thịt con khỉ theo độ phát triển lớn lên của cơ thể nó.

Ngay lập tức thầy Andrew liền mở cuộc “tiểu phẫu thuật”cho con khỉ, thầy nhẹ nhàng, cẩn thận cạo sạch lông ở vùng thắt lưng cho nó, rồi thầy mổ và từ từ rút sợi dây kẽm ra khỏi cơ thể con khỉ. Trong suốt thời gian đó, con khỉ kiên nhẫn nằm yên chịu đau, đôi mắt nhắm nghiền lại. Khi thầy làm xong, con khỉ nhảy tới nhảy lui, mừng rỡ. Nó tiến lại ôm chặt vai thầy. Thế là từ nay nó được tự do, thoải mái, không còn bực bội khó chịu như trước nữa. Không thể tả hết con khỉ đã mừng vui như thế nào? Bên cạnh nó thầy Andrew cũng cảm thấy có một niềm vui trong tâm hồn.

Bài Tin Mừng hôm nay thánh sử Gioan tường thuật lại biến cố Đức Giê-su chữa lành cho một người bị bệnh bại liệt suốt ba mươi tám năm trời. Một vấn đề nổi lên phản ảnh não trạng người Do Thái lúc đó: Là họ giữ luật một cách máy móc, cứng ngắc, vô hồn, vô cảm, không có tâm tình. Vẫn biết rằng luật lệ được đặt ra là nhằm mục đích thăng tiến con người, việc giữ luật sẽ làm cho con người trở nên đạo đức, thánh thiện hơn. Vậy mà đàng này khi thấy người bất toại mới được khỏi bệnh, họ nói: “ Hôm nay là ngày sa-bát, anh không được phép vác chõng”.

Rồi sau khi nghe anh trả lời: “ Chính Người chữa tôi lành bệnh đã bảo tôi; Anh hãy vác chõng mà đi!”. Đến đây thì họ lại truy tìm Đức Giê-su, họ hỏi anh: “ Ai là người đã bảo anh; vác chõng mà đi?” Như vậy là họ cũng muốn biết mặt Người đã chữa lành cho anh, nhưng thay vì để cảm phục, để tìm nơi Người sự dạy dỗ, khuyên răn thì họ chỉ muốn tìm Ngài để hạch sách, tra vấn mà thôi : “ Tại sao ông lại dám làm việc( cho dù là việc thiện, việc cần làm) trong ngày sa-bát ?

Qua đoạn Tin Mừng chúng ta thấy nổi lên tâm địa hẹp hòi, nhỏ nhoi và vô cảm của người Do Thái. Đáng lẽ ra khi thấy một người đã khổ sở vì bị bại liệt suốt ba mươi tám năm, nay được lành mạnh thì họ phải vui mừng với anh vì ơn lành đó mời phải chứ!?

Còn về Đức Giê-su, khi họ nghe hoặc thấy Người làm những việc mà chỉ có Đấng quyền năng cao cả mới có thể thực hiện được, thì thay vì yêu mến, cảm phục Ngài, đàng nay họ lại ra công bới lông tìm vết để triệt hạ Người: “Do đó, họ chống đối Đức Giê-su, vì Người hay chữa bệnh ngày sa-bát”.

Bài học mà chúng ta có thể rút ra qua đoạn Tin Mừng là. Chúng ta phải học nơi Đức Giê-su, Đấng luôn có lòng nhân từ và thương xót, chính Chúa đã chủ động đến với người bại liệt để chữa lành cho anh. Thứ đến, chúng ta cũng phải có tâm tình như thánh Phao lô đã dạy: “Vui với ai cùng vui, khóc với ai đang khổ sầu” để tỏ lòng tương thân tương ái và thể hiện tình người.

Một việc nữa là nhiều khi vì muốn giữ ngày Chúa Nhật mà nhiều người đến nhà thờ với một tâm hồn trống rỗng không có tâm tình gì cả. Sự có mặt chỉ là để “Chớ bỏ ngày Chúa Nhật cùng những ngày lễ buộc” mà thôi, như vậy thì chúng ta cũng chẳng khác gì người Do Thái xưa, chỉ đi đạo theo hình thức, một thái độ nên đáng bị lên án và bài trừ!

Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giê-su, nhìn lại mình chúng con cảm thấy rằng, chúng con còn thiếu sót lắm. Chúng con chưa hết lòng yêu thương thông cảm, chia sẻ những vui buồn của nhau, chúng con nhiều ích kỷ, chỉ nghĩ đến bản thân, chúng con chỉ biết lên án và bắt bẻ. Xin Chúa giúp chúng con biết sửa lại con người mình, nhất là trong Mùa Chay thánh này, để mỗi ngày chúng con nên tốt lành và hoàn thiện hơn. Amen.

Sống Lời Chúa:

Vui với người vui, buồn với người buồn.

Đaminh Trần Văn Chính