(18.03.2022 – Thứ Sáu Tuần II Mùa Chay)
Tin Mừng Chúa Giê- su Ki- tô theo thánh Mát-thêu (Mt 21,33-43.45-46)
33 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các thượng tế và kỳ mục trong dân rằng : “Các ông hãy nghe dụ ngôn sau đây : Có chủ nhà kia trồng được một vườn nho ; chung quanh vườn, ông rào giậu ; trong vườn, ông khoét bồn đạp nho, và xây một tháp canh. Ông cho tá điền canh tác, rồi trẩy đi xa. 34 Gần đến mùa hái nho, ông sai đầy tớ đến gặp các tá điền để thu hoa lợi. 35 Bọn tá điền bắt các đầy tớ ông : chúng đánh người này, giết người kia, ném đá người nọ. 36 Ông lại sai một số đầy tớ khác đông hơn trước ; nhưng bọn tá điền cũng xử với họ y như vậy. 37 Sau cùng, ông sai con trai mình đến gặp chúng, vì nghĩ rằng : ‘Chúng sẽ nể con ta.’ 38 Nhưng bọn tá điền vừa thấy người con, thì bảo nhau : ‘Đứa thừa tự đây rồi ! Nào ta giết quách nó đi, và đoạt lấy gia tài nó !’ 39 Thế là chúng bắt lấy cậu, tống ra khỏi vườn nho và giết đi. 40 Vậy khi ông chủ vườn nho đến, ông sẽ làm gì bọn tá điền kia ?” 41 Họ đáp :
“Ác giả ác báo, ông sẽ tru diệt bọn chúng và cho các tá điền khác canh tác vườn nho, để cứ đúng mùa, họ nộp hoa lợi cho ông.”
42 Đức Giê-su bảo họ : “Kinh Thánh có câu : ‘Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng góc tường. Đó chính là công trình của Chúa, công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta.’ Các ông chưa bao giờ đọc câu này sao ?
43 Bởi đó, tôi nói cho các ông hay : Nước Thiên Chúa, Người sẽ lấy đi không cho các ông nữa, mà ban cho một dân biết làm cho Nước ấy sinh hoa lợi.”
45 Nghe những dụ ngôn Người kể, các thượng tế và người Pha-ri-sêu hiểu là Người nói về họ. 46 Họ tìm cách bắt Người, nhưng lại sợ dân chúng, vì dân chúng cho Người là một ngôn sứ.
Đá tảng góc tường
Hôm nay Chúa Giêsu kể một dụ ngôn về lối làm ăn của người gia chủ Do Thái với các tá điền. Dụ ngôn ám chỉ sự bất nhân của các người Pharisêu đối với Thiên Chúa và các sứ giả Người.
Đọc dụ ngôn ta thấy một ông chủ làm ăn lớn chu đáo hào hiệp: “Trồng được một vườn nho, chung quanh vườn ông rào giậu, trong vườn ông khoét bồn đạp nho, và xây một tháp canh. Ông cho tá điền canh tác, rồi trẩy đi phương xa”. Theo cách thức đã thỏa thuận, hàng năm gia chủ sẽ sai người về thu hoa lợi, mà tá điền phải nộp cho chủ là 30% – 40% sản lượng rượu ép được. Ở đây ta thấy những tá điền thuê này quả là độc ác, bất nhân, nghe mà phẫn uất. Tá điền không những không nộp “hoa lợi” cho chủ mà lại còn “bắt các đầy tớ ông: chúng đánh người này, giết người kia, ném đã người nọ”. Họ đã phạm tội tày đình: phản bội, cướp của, giết người. Họ đã gây tội ác với chính người chủ thành tâm thiện chí đã ban ơn và lo công ăn việc làm cho mình.
Dụ ngôn này xưa nay Hội Thánh cho ta hiểu rằng, ông chủ giàu có, chu tất kia chính là Thiên Chúa, vườn nho đã trồng, được xây dựng, bảo vệ kiên cố chính là dân tộc Do Thái và là tiền thân của Hội Thánh Chúa ngày nay.Tá điền là những người cầm đầu, đàn anh trong dân mà Thiên Chúa đã trao phó nhiệm vụ bảo vệ chăm sóc dân của Người. Dân tộc Do Thái đã được Thiên Chúa yêu thương, chọn làm một dân riêng để ban lề luật, hướng dẫn, dạy dỗ cả mấy ngàn năm. Suốt cả nghìn năm ấy Thiên Chúa đã sai đến biết bao các tổ phụ, các ngôn sứ dạy dỗ họ sống theo đường lành để đón nhận Đấng Cứu Thế. Nhưng tất cả các đấng ấy đều bị các “tá điền” là những người cầm đầu dân bạc đãi, đánh đập, chém giết.
Rồi cuối cùng cả đến “Con Trai” của mình là Đức Giêsu cũng bị giết treo trên cây thập tự. Thật là ác độc dại dột của những tá điền là những thầy Pharisêu đang cầm đầu dân tộc Do Thái bấy giờ. Họ dám phản bội Đấng Thiên Chúa quyền phép, yêu thương họ. Họ bỏ Chúa thì ngay cuộc đời trần thế này họ đã phải đau khổ. Dân Do Thái đã phải hàng ngàn năm lang thang xiêu bạt, tan nát đau khổ trên khắp thế giới. Họ dại dột cả gan dám tiêu diệt Chúa Giêsu. Nhưng Chúa chính là “Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng góc tường”. Rồi với quyền phép Thiên Chúa “Nước Thiên Chúa sẽ lấy đi không cho các ông nữa, mà ban cho một dân biết làm cho nước ấy sinh hoa lợi”. Dân Nước ấy ngày nay không còn là của riêng Do Thái nữa, nhưng đã lan tràn khắp thế giới mà loan truyền ơn cứu độ của Thiên Chúa.
Người Do Thái xưa kia đã phản bội, giờ đây được làm trong vườn nho là Hội Thánh Chúa, có bao giờ vì lợi lộc vật chất mà tôi dám cố tình phản bội lời hứa với Chúa khi lãnh bí tích rửa tội là: “từ bỏ ma quỷ và những tội lỗi chúng gây ra?”.
Một lần được hỏi chuyện với nhóm phụ nữ: “Các bạn ghét nhất điều gì?” Họ trả lời: “Ghét nhất sự phản bội”. Vậy thì điều quý nhất là “lòng trung thành”, lòng trung thủy nhất nhất trước sau, với Thiên Chúa cũng như với mọi Người”.
Lạy Chúa! Xin luôn ban ơn thêm sức cho con, để con sống trung thành với luật Chúa đêm ngày. Để luật ấy dẫn con đến sự sống muôn đời trong tình yêu của Chúa. Amen.
Giuse Ngọc Năng