(01.09.2021 – Thứ Tư Tuần XXII Thường Niên)
Lời Chúa: Cl 1,1-8 (năm lẻ), Lc 4,38-44
Theo thánh Lu-ca (Lc 4,38-44)
38 Khi ấy, Đức Giê-su rời khỏi hội đường, đi vào nhà ông Si-môn. Bấy giờ, bà mẹ vợ ông Si-môn đang bị sốt nặng. Họ xin Người chữa bà. 39 Đức Giê-su cúi xuống gần bà, ra lệnh cho cơn sốt, và cơn sốt biến mất : tức khắc bà trỗi dậy phục vụ các ngài.
40 Lúc mặt trời lặn, tất cả những ai có người đau yếu mắc đủ thứ bệnh hoạn tật nguyền, đều đưa tới Người. Người đặt tay trên từng bệnh nhân và chữa họ. 41 Quỷ cũng xuất khỏi nhiều người, và la lên rằng : “Ông là Con Thiên Chúa !” Người quát mắng, không cho phép chúng nói, vì chúng biết Người là Đấng Ki-tô.
42 Sáng ngày, Người đi ra một nơi hoang vắng. Đám đông tìm Người, đến tận nơi Người đã đến, và muốn giữ Người lại, kẻo Người bỏ họ mà đi. 43 Nhưng Người nói với họ : “Tôi còn phải loan báo Tin Mừng Nước Thiên Chúa cho các thành khác nữa, vì tôi được sai đi cốt để làm việc đó.” 44 Và Người rao giảng trong các hội đường miền Giu-đê.
Người thầy thuốc toàn trị
Tin Mừng hôm nay cho ta thấy những ngày khởi đầu đi rao giảng Nước Trời của Chúa Giêsu. Vì là Thiên Chúa, là Chúa cứu thế nên Người làm những việc mà người đời không thể làm được, để rồi thu phục, hướng dẫn, loan báo Tin Mừng cứu độ cho họ.
Trước hết là bệnh tật từ xưa đến nay luôn luôn là mối đe dọa đến hạnh phúc đời sống của con người. Nhiều bệnh tật con người đã phải bất lực để rồi phó mặc cho cái chết. Hôm nay, Chúa tỏ cho ta thấy Người là một thầy thuốc qúa điệu nghệ với mầu nhiệm quyền phép, muốn sao nên vậy. Với cơn sốt của bà mẹ vợ ông Simon, Đức Giêsu chỉ cần “cúi xuống gần bà, ra lệnh cho cơn sốt, và cơn sốt biến mất”. Chúa chữa cho những người thân quen mà sau này Chúa đã chọn con bà làm môn đệ, chắc chắn cũng sẽ ghi một ấn tượng sâu đậm cho cả mẹ con. Chúa cũng đi cứu chữa cho tất cả mọi người, không phân biệt thân quen, xa lạ vì Chúa là Thiên Chúa yêu thương của tất cả mọi người: “Lúc mặt trời lặn, tất cả những ai có người đau yếu mắc đủ thứ bệnh hoạn, đều đưa tới Người. Người đặt tay trên từng bệnh nhân mà chữa họ”. Một điều đặc biệt ở đây là ma quỷ chúng cũng biết Người mà la lên: “Ông là con Thiên Chúa”, chúng còn thông biết hơn cả loài người vì chúng từ loài thiên thần bị Chúa phạt mà ra, nên giờ đây cũng phải thua quyền năng của Thiên Chúa mà “xuất khỏi nhiều người”.
Chúa tiếp tục là đối tượng mong mỏi cần thiết cho nhân loại: “Đám đông tìm Người, đến tận nơi Người đã đến, và muốn giữ Người lại”. Nhưng Người đã tỏ cho họ biết: sứ mệnh của Người còn lớn lao cao cả hơn nhiều, không phải chỉ để chữa mấy cái bệnh nạn tật nguyền nhỏ nhoi đối với Chúa này. Nhưng đây mới chỉ là mở đầu báo hiệu cho công cuộc rao giảng “Nước Thiên Chúa”, công cuộc Thiên Chúa cứu độ cho mọi “thành” mọi dân, mọi nước. Ở đó nếu họ biết yêu mến lắng nghe, tin nhận, thực hành lời Chúa dạy. Thì ở đó họ sẽ được hết mọi bệnh tật khổ đau, lại còn được sống muôn đời muôn kiếp.
Lạy Chúa Giêsu! Chỉ có Chúa mới là người thầy thuốc, toàn trị mọi thứ bệnh cho nhân loại, từ đau yếu tật nguyền cho đến ma vương quỷ lực hoành hành. Xin Người luôn yêu thương chữa bệnh phần xác cho con, nhưng hơn hết là bệnh linh hồn, để con được sống an vui muôn đời trong nước Chúa. Amen.
Giuse Ngọc Năng