Tái sinh bởi Trời
(12.04.2021 – Thứ Hai tuần II Mùa Phục Sinh)
Lời Chúa: Cv 4,23-31, Ga 3,1-8
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an (Ga 3,1-8)
1 Trong nhóm Pha-ri-sêu, có một người tên là Ni-cô-đê-mô, một thủ lãnh của người Do-thái. 2 Ông đến gặp Đức Giê-su ban đêm. Ông nói với Người : “Thưa Thầy, chúng tôi biết : Thầy là một vị tôn sư được Thiên Chúa sai đến. Quả vậy, chẳng ai làm được những dấu lạ Thầy làm, nếu Thiên Chúa không ở cùng người ấy.” 3 Đức Giê-su trả lời : “Thật, tôi bảo thật ông : không ai có thể thấy Nước Thiên Chúa, nếu không được sinh ra một lần nữa bởi ơn trên.” 4 Ông Ni-cô-đê-mô thưa : “Một người đã già rồi, làm sao có thể sinh ra được ? Chẳng lẽ người đó có thể trở vào lòng mẹ lần thứ hai để sinh ra sao ?” 5 Đức Giê-su đáp : “Thật, tôi bảo thật ông : không ai có thể vào Nước Thiên Chúa, nếu không sinh ra bởi nước và Thần Khí. 6 Cái bởi xác thịt sinh ra là xác thịt ; cái bởi Thần Khí sinh ra là thần khí. 7 Ông đừng ngạc nhiên vì tôi đã nói : các ông cần phải được sinh ra một lần nữa bởi ơn trên. 8 Gió muốn thổi đâu thì thổi ; ông nghe tiếng gió, nhưng không biết gió từ đâu đến và thổi đi đâu. Ai bởi Thần Khí mà sinh ra thì cũng vậy.”
Tái sinh bởi Trời
Quan niệm tái sinh ở Đông Phương đã có từ rất lâu. Trong thế giới quan của Nhà Phật đã hình thành một quan niệm rõ ràng, kiếp luân hồi.
Ông Nicôđêmô đại diện cho quan niệm của tái sinh thời Chúa Giêsu, sinh lại từ bụng mẹ. Điều đó chứng tỏ người xưa đã có quan niệm sống lại.
Sự sống lại của quan niệm luân hồi là tự giải thoát bằng chính những việc làm phúc tội của mình khi còn sống. Tùy vào nghiệp của chúng sinh đã tạo trong quá khứ mà chúng sinh đó sẽ tái sinh vào một trong sáu cõi: trời, thần (a-tu-la), người, súc sinh, quỷ đói (ngạ quỷ), địa ngục. Trong Đại thừa, luân hồi được xem là thế giới của hiện tượng và thể tính của nó chính là thể tính của Niết-bàn. Nghiệp chướng sẽ hoá kiếp khổ trở lại, không được thành Tiên, thành Phật.
Chúa Giêsu làm sáng tỏ sự sống lại từ Thiên Chúa ban cho những ai tái sinh bằng nước và Thánh Thần, thì sẽ được sống lại và có sự sống đời đời.
Sự sống ấy không bởi con người tự tái sinh được, cũng không phải luân hồi đầu thai trở lại trần gian làm kiếp con này hay con khác. Quan niệm tái sinh mà đại diện là ông Nicôđêmô cho thấy sự tái sinh là do nghiệp chướng của mình, những ai đã thoát khỏi nghiệp chướng tức là những người sống tốt sẽ thoát ra khỏi vòng luân hồi mà tái sinh vào cõi trời thành Tiên thành Phật. Còn Chúa Giêsu đã khẳng định những gì sinh ra bởi huyết nhục thì thuộc về huyết nhục, mà huyết nhục chính là con người, mà con người chính là bụi đất sẽ trở về bụi đất, cho nên không có kiếp luân hồi như quan niệm của họ.
Chúa Giêsu khẳng định có sự sống đời sau và sự sống đời sau đó chính là phần hồn. Phần hồn sẽ chịu phán xét về những tội phúc mà khi còn sống ở đời này đã làm.
Như vậy, khi Adong Eva phạm tội, thì bởi tội đã cắt đứt quyền làm con Thiên Chúa, nên từ đó con người không còn được vào hưởng Nước Trời nữa, vì bởi một người mà tội lỗi đã nhập vào thế gian, thì bởi một người mà thế gian được cứu rỗi (Rm 5, 12-18), đó chính là sự cứu rỗi của Chúa Giêsu. Cho nên, tất cả phải được tái sinh bởi Đức Giêsu Kitô thì mới được ơn cứu rỗi. Vì tội mà làm cho người ta phải chết, thì ân sủng sẽ làm cho người ta được sống đời đời (Rm 5, 21). Sự tái sinh phần hồn để được vào Nước Trời, đó chính là sự chết đi của thân xác tội lỗi khi lãnh nhận bí tích Rửa tội (Rm 6, 3), và được cùng Phục Sinh với Chúa Giêsu Kitô trong vinh quang với Người (Rm 6, 8).
Cầu nguyện :
Lạy Chúa, xin cho con được tái sinh trong Chúa Giêsu Kitô để con đóng đinh thân xác tội lỗi của con chết đi, và cho con được Phục Sinh với Người trong sự tái sinh bởi trời, vì đó là Niềm Tin để con được Tái Sinh Bởi Trời trong Đức Kitô.
Hư Vô