Con Người làm chủ luôn cả ngày Sabat
(19.01.2021 – Thứ Ba Tuần II Thường Niên)
Lời Chúa: Hr 6,10-20, Mc 2,23-28
✠ Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô (Mc 2,23-28)
23 Vào một ngày sa-bát, Đức Giê-su đi băng qua cánh đồng lúa. Dọc đường, các môn đệ bắt đầu bứt lúa. 24 Người Pha-ri-sêu liền nói với Đức Giê-su : “Ông coi, ngày sa-bát mà họ làm gì kia ? Điều ấy đâu được phép !” 25 Người đáp : “Các ông chưa bao giờ đọc trong Sách sao ? Ông Đa-vít đã làm gì, khi ông và thuộc hạ bị thiếu thốn và đói bụng ? 26 Dưới thời thượng tế A-bi-a-tha, ông vào nhà Thiên Chúa, ăn bánh tiến, rồi còn cho cả thuộc hạ ăn nữa. Thứ bánh này không ai được phép ăn ngoại trừ tư tế.”
27 Người nói tiếp : “Ngày sa-bát được tạo ra cho loài người, chứ không phải loài người cho ngày sa-bát. 28 Bởi đó, Con Người làm chủ luôn cả ngày sa-bát.”
Con Người làm chủ luôn cả ngày Sabat
Tin Mừng hôm nay cho ta thấy một cuộc xung đột giữa Chúa Giêsu và những người Pharisêu, trong việc các môn đệ Chúa rứt mấy bông lúa ăn trên đường đi.
Là Chúa cứu thế đến trần gian, họ đã không nhận ra, Người luôn bị nhóm người này nhòm ngó, bới lông tìm vết. Hôm nay họ chê bai Chúa và các môn đệ về việc giữ luật ngày lễ nghỉ Sabat. Thực ra luật giữ ngày Sabat thời ấy chỉ cấm đi gặt lúa, đập lúa. Nhưng vì ghen ghét nên khi thấy các môn đệ Chúa chỉ rứt mấy bông lúa nhai cho khỏi buồn miệng, hoặc cũng có thể vì đói nữa, mà họ đã chỉ trích. Người Pharisêu, họ giữ luật rất câu nệ, tỉ mỉ mà sai lầm nữa. Họ chê trách: “Ông coi ngày Sabat mà họ làm điều gì kìa?”. Chúa đã bực mình mà dùng câu chuyện vua Đavit trong Sách Thánh cựu ước trước đó cả ngàn năm để trả lời, cũng là để dạy họ nhiều điều. (1Sm 22).
Vua Đavit khi trốn chạy cuộc truy lùng sát hại của vua Saun, ông và bệ hạ ông đã chạy vào một đền thờ. Trong cơn đói khát, ông đã lấy bánh thánh cho ông và tùy tùng ăn để được sống. Thứ bánh mà chỉ các thầy tư tế mới được phép ăn. Luật Thiên Chúa là luật yêu thương, luật cho con người được sống. Đavit là hình ảnh Thiên Chúa yêu thương. Với con mắt người đời, Đavit như đã lỗi luật vì dám ăn bánh thánh không phải dành cho mình, nhưng ăn vì để cứu sống ông và tùy tùng thì lại là việc được phép. Các thánh cũng dạy ta: “Trong cơn cùng quẫn, người ta có quyền lấy của người khác bất kể thứ gì để giữ cho mạng sống họ”. Đọc chuyện ấy ta lại cũng thấy lòng nhân đạo của Đavit khi tha chết cho vua Saun, kẻ đang tìm giết ông khi Saun trên đường truy sát Đavit mà vào hang núi đi việc cần.
Ngày nay trên các đường giao thông người ta đều ghi: “Mạng sống con người là trên hết” cho mọi người chú ý giao thông an toàn tính mạng. Còn Chúa Giêsu và Giáo hội Chúa đã dạy con người điều ấy từ mấy nghìn năm nay rồi.
Ngày nay khác với thời phong kiến ngày xưa, khi ban bố một bộ luật hay sửa đổi bộ luật gì phải đưa ra dân học hỏi, bàn bạc kỹ càng rồi mới dám thi hành. Còn Chúa Giêsu Người cũng đã dạy cho các ông Pharisêu đã hai nghìn năm nay: “Luật ngày Sabat được tạo nên cho con người, chứ không phải con người cho ngày Sabat”.
Cuối cùng Chúa đã khẳng định: “Con Người, chính Chúa là chủ của ngày Sabat”. Thật vậy mọi luật lệ thiện hảo, mọi quyền bính đều xuất phát từ Thiên Chúa, được gói gọn trong bộ Sách Thánh mà nhiều quốc gia phải lấy đó làm nền tảng cho luật pháp của mình. Đó cũng là bản tuyên ngôn nhân quyền sớm nhất của toàn thể nhân loại.
Lạy Chúa! Luật pháp Chúa thiện hảo, bồi bổ tâm can, là ách êm ái, là gánh nhẹ nhàng. Xin cho con luôn yêu mến, thực thi lề luật Chúa đêm ngày, để nhờ lề luật dẫn đưa con về chốn hạnh phúc đời đời. Amen.
Giuse Ngọc Năng