18 Tháng Tư 20249:08 CH(Xem: 15)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Cố LM Don Dolindo có những cảm nghiệm rất hay. Khi còn nhỏ, ngài chịu nhiều sự bách hại và khổ đau. Bằng cách nào mà ngài đã cố gắng ngửng đầu cao lên khỏi bể nước và luôn vui vẻ? Chúa Thánh Thần đã khơi nguồn cảm hứng cho ngài với lời cầu nguyện đơn sơ như sau:
18 Tháng Tư 20248:35 CH(Xem: 13)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Lúc gần đây có nhiều người biết đến hiện tượng: "Padre Pio of Naples", đó là điều mô tả về cố linh mục Don Dolindo Ruotolo. Ngài qua đời vào năm 1970, chỉ hai năm sau khi Padre Pio qua đời vào năm 1968. Ngài đang làm việc một cách hữu hiệu từ Thiên Đàng. Ngài an ủi, dỗ dành, chữa lành cho rất nhiều người khỏi chứng bịnh lo âu,
18 Tháng Tư 20247:58 CH(Xem: 9)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Có một gương sáng lớn nhất, đó là chính Chúa Giêsu. Kẻ dữ độc ác đã đóng đinh Chúa Giêsu, Con Chí Thánh của Chúa Cha ở trên cây thánh giá. Lúc đó, Satan nghĩ rằng hắn đã chiến thắng. Nhưng sự thật thì trái lại. Đó là bởi vì Chúa đã biến đổi sự dữ ấy thành sự thiện.
18 Tháng Tư 20243:58 CH(Xem: 15)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Sr. Emmanuel viết: Có một phụ nữ gõ cửa nhà tôi. Trông cô ấy thật là quá đau khổ, xuống sắc và thiểu não. Đôi mắt, đôi má và cái miệng của cô trông rất là buồn thảm và héo hắt. Cô bắt đầu kể lể về mọi nỗi thống khổ của mình.
17 Tháng Tư 20249:07 CH(Xem: 30)
https://luisapiccarreta.com/other-category/cristina-montella-sister-rita-of-the-holy-spirit-the-little-girl-of-padre-pio/ 1. Thời thơ ấu Nữ tu Cristina Montella được sinh ra tại vùng Cercola (Naples) vào ngày 3/4/1920. Khi cô bé được 2 tuổi, cô đang ở chơi nhà một người cô thì nhìn thấy một bức hình của Thánh Gerard Majella,
17 Tháng Tư 20244:44 CH(Xem: 27)
Đức Mẹ Guadalupe hiện ra ở Tepeyac, Mexico City, nước Mễ Tây Cơ từ ngày 9/12/1531 đến ngày 12/12/1531 và chữa lành rất nhiều người, dù rằng người ta đã chết nhưng vẫn được Mẹ cho sống lại.
17 Tháng Tư 20241:58 CH(Xem: 24)
Tồi vừa được xem một video clip tiếng Anh ngắn. Cậu bé chừng 6 tuổi mơ thấy mình lên Thiên Đàng. Sáng hôm sau, cậu kể câu chyện mẹ mình: -Mẹ ơi, con gặp một người chị của con ở Thiên Đàng. -Ủa, con chỉ có một người chị ở đây thôi mà.
13 Tháng Tư 20249:23 CH(Xem: 57)
Cảm nghiệm của một thanh niên làm nghề taxi: Con gặp khó khăn trong việc làm nên con quyết định làm nghề tài xế taxi.
13 Tháng Tư 20248:37 CH(Xem: 55)
“Thầy đây. Đừng sợ!” Trong tác phẩm “When All Hell Breaks Loose,” tạm dịch, “Khi Tất Cả Đổ Vỡ,” Steven J. Lawson viết, “Có thể bạn đang ở trong một cơn bão. Chúa có mục đích khi dẫn bạn vào đó. Ngài thừa sức bảo vệ bạn qua cơn bão; và Ngài có một kế hoạch, để cuối cùng, dẫn bạn ra khỏi đó. Hãy hướng mắt về Ngài!” Kính thưa Anh Chị em, “Hãy hướng mắt về Ngài!”
13 Tháng Tư 20248:26 CH(Xem: 54)
Nguồn: Spiritdaily.com 1. Có một câu chuyện kể rằng một vị chỉ huy vào cuối ngày, ông nhìn thấy mặt trời lặn trước khi ông ta có thể chiến thắng nơi chiến trường. Ông ta bèn quỳ xuống cầu nguyện với Đức Mẹ Maria để cầu xin Mẹ ngừng mặt trời lặn trong ngày hôm ấy lại để ông và quân đội của ông có thể chiến thắng. Thế là mặt trời bỗng dưng đứng lại...

CN 4473: TẠ ƠN TRỜI VÀ CẢM ƠN NGƯỜI

24 Tháng Mười Hai 20207:23 SA(Xem: 818)
familyyyCN 4473: TẠ ƠN TRỜI VÀ CẢM ƠN NGƯỜI

Mỗi năm, vào dịp lễ Noel, tôi luôn ôn lại chuyện xa xưa để thêm một lần nữa tạ ơn các ân nhân trong cuộc đời, dù người ấy còn sống hay đã về quê Trời.
Tôi nghiệm ra một điều quan trọng là: Tình yêu, tình gia đình, nghĩa đồng bào và lòng tử tế luôn là những điều quan trọng nhất và để lại nhiều dấu ấn trong tâm khảm con người.

Qua nhiều biến động kinh khủng trong cuộc đời, tôi chỉ muốn nhớ lại những kỷ niệm đẹp. Đó là lòng tốt của những người khác đối với gia đình tôi. Đó chính là sự tử tế.

1. Khi còn nhỏ, khoảng 6, 7 tuổi, tôi theo bà ngoại ra thăm người thân ở vùng Mương Mán. Đó là một xã thuộc huyện Hàm Thuận Nam, tỉnh Bình Thuận, Việt Nam. Trước nhà ấy có một đường rầy xe lửa. Tình cờ có một chiếc xe lửa đi ngang qua nhà. Có một đám lính Pháp Lê Dương người da đen ngồi trên nóc xe lửa. Họ la hét và vui vẻ vứt kẹo xuống đất. Thế là cả một bầy trẻ con, trong đó có tôi chạy ra lượm kẹo một cách vui vẻ. Tôi tự hỏi tại sao lại có người tử tế đến nỗi cho đi bao nhiêu là bánh kẹo cho những người xa lạ.

2. Lớn lên một chút nữa, mẹ con tôi phải nương náu ở nhà ông bà Đốc Lương, bác ruột thứ hai của mẹ tôi ở Đà Lạt. Ông bà vì giàu có nên xả thân nuôi một bầy con cháu của cả hai bên gia đình. Nuôi ăn ở, cho tiền học phí, đối xử tốt và công bằng với các con cháu. Ấn tượng ấy như là một ngọn hải đăng soi sáng cho cuộc đời tôi để luôn biết ơn và bắt chước ông bà giúp đỡ mọi người dù không phải là thân thuộc.

3. Ông bà Cả Lạng là người bác ruột thứ nhất của mẹ tôi. Ông bà cũng rất tốt. Ông bà cũng nuôi các con cháu hai bên. Nhà ông bà ở sát bịnh viện Bình Dân, đường Phan Thanh Giản, SG. Sau khi nhà chúng tôi bị cháy vào tháng 5 năm 1968, gia đình tôi cũng đến tá túc nhà ông bà Cả để chờ nhà mình được sửa chữa xong mới về lại Thị Nghè, SG. Lòng ông bà quảng đại và rộng lượng. Đó cũng là tấm gương sáng cho đời tôi.

Như tôi đã kể trước đây, ông bà Cả Lạng và ông bà Đốc Lương mua một trang trại ở vùng Định Quán. Rồi cứ hai tuần, gia đình người anh cả lái xe từ Saigon lên, và gia đình người em thứ hai lái xe từ Đà Lạt xuống. Anh chị em họ gặp gỡ nhau, ăn với nhau một bữa cơm, chuyện trò với nhau rồi lại ra về. Họ thương yêu nhau bằng cả một tấm lòng. Tôi cũng thường được ông bà Đốc Lương cho đi chơi chung.

4. Bác Bích Ngọc là con gái của ông bà Cả. Bác đi du học Hoa Kỳ. Bác bằng tuổi mẹ của tôi. Khi còn ở Hoa Kỳ, thỉnh thoảng, bác Ngọc gửi mấy thùng quà về Huế tặng cho gia đình tôi. Quà có đủ mọi thứ, kể cả son phấn và nước hoa, các chuỗi hột đeo cổ, đeo tay. Quà của bác làm cho chúng tôi vui thích. Nhưng tình nghĩa của bác thì bao la sâu thẳm làm cho mấy đứa cháu nhớ mãi ơn của bác.

Sau đó, bác Ngọc tôi về VN làm việc ở Bộ Kinh Tế. Khi đi kinh lý Cần Thơ, máy bay bác bị rớt năm 1972 và bác chết khi còn trẻ, 42 tuổi. Tôi vẫn còn nhớ khuôn mặt đôn hậu của bác và lòng tốt mà bác dành cho người em họ bất hạnh của bác là mẹ tôi.

5. Ngoài ra tôi còn có người bác họ tên là Hồng Mai, con của người bác thứ ba của mẹ tôi, tức là chị họ của mẹ tôi. Bác nhỏ tuổi hơn mẹ tôi. Bác rất cưng chiều chị em tôi. Mỗi lần chúng tôi đến thăm thì bác hay chải tóc cho chúng tôi và tặng cho tôi những chiếc kẹp tóc đẹp ơi là đẹp.

Bác thường mua bánh mì kẹp thịt nguội và chả, mua cháo sườn nóng, và mua chè cho chị em tôi ăn. Bác hiền lành và thân thiện. Miệng luôn mỉm cười và ăn nói dịu dàng.

Tháng 7, năm 1968, khi tôi tìm được việc làm đầu tiên ở tỉnh Long An, bác Mai cầm 2 ngàn đồng VN tặng cho tôi. Vào năm ấy thì số tiền này lớn lắm. Bác ân cần dặn dò tôi:

"Cháu cầm lấy mà thuê nhà, ăn uống và đi xe lên xuống hàng tuần. Bác biết mẹ cháu không có dư tiền giúp cháu. Cháu nhớ giữ gìn thân xác và linh hồn. Hãy sống tốt khi ở xa nhà, không đàn đúm mà hư thân đấy. Bác thương cháu lắm, bác sẽ cầu nguyện để Đức Mẹ bảo vệ cháu sống đẹp lòng Chúa."

Thế rồi bác Mai qua đời cách đây khá lâu, khoảng năm 2000, để lại chồng và ba người con. Tôi thương tiếc bác. Hình như những người tốt thường được Chúa cho về Thiên Đàng sớm.

Tôi lớn lên trong cảnh nghèo nhưng được tắm gội ngập tràn trong ân tình của đại gia đình bên ngoại. Tôi học yêu thương từ những người ông bà, chú bác đầy tình yêu và lòng nghĩa hiệp.

Vì thế, tôi luôn nhủ lòng phải sống cho người khác, đối xử với người khác bằng cả một tấm lòng và tình yêu. Đó là cách mà tôi trả ơn Chúa, và trả ơn cho những người thân luôn bảo bọc và yêu thương tôi.

Tôi luôn xin lễ cầu cho đại gia đình và các linh hồn nơi luyện ngục. Qua Radio Giờ Của Mẹ và các websites mà tôi thực hiện trong hơn 22 năm qua, tôi cố gắng kêu gọi để mọi người có cơ hội thực hành đức ái qua việc giúp đỡ những nhà dòng và các giáo xứ tại VN.

Xin Chúa ban phúc lành cho các ân nhân của con, những người đã dạy con bằng gương sáng hy sinh và yêu thương. Xin Chúa ban cho các ân nhân của con được hưởng ơn cứu độ của Chúa nơi Thiên Đàng. Amen.

Lạy Mẹ Maria, xin Mẹ ban nụ hôn đầy tình yêu Mẫu Tử của Mẹ cho các vị ân nhân của con, dù con có nhận biết họ hay không. Con cầu xin Mẹ cứu giúp họ thoát khỏi lửa luyện ngục ạ. Con tạ ơn Chúa và Mẹ. Amen.

Kim Hà, 24/12/2020
Image may contain: text that says 'Family amily isn't always blood. It's the people in your life who want you in theirs; the ones who accept you for who you are. The ones who would do anything to see you smile who LOVE YOU no matter what. LOVE & PEACE 18 ALL WE NEED'
svg%3e
Kim Ha