Sóng đời xô đẩy
(09.08.2020 – Chúa Nhật XIX Thường Niên Năm A)
Lời Chúa: Mt 14,22-33
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu
22 Sau khi dân chúng được ăn no nê, Đức Giê-su liền bắt các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia trước, trong lúc Người giải tán dân chúng. 23 Giải tán họ xong, Người lên núi riêng một mình mà cầu nguyện. Tối đến Người vẫn ở đó một mình. 24 Còn chiếc thuyền thì đã ra xa bờ đến cả mấy cây số, bị sóng đánh vì ngược gió. 25 Vào khoảng canh tư, Người đi trên mặt biển mà đến với các môn đệ. 26 Thấy Người đi trên mặt biển, các ông hoảng hốt bảo nhau : “Ma đấy !”, và sợ hãi la lên. 27 Đức Giê-su liền bảo các ông : “Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ !” 28 Ông Phê-rô liền thưa với Người : “Thưa Ngài, nếu quả là Ngài, thì xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến với Ngài.” 29 Đức Giê-su bảo ông : “Cứ đến !” Ông Phê-rô từ thuyền bước xuống, đi trên mặt nước, và đến với Đức Giê-su. 30 Nhưng thấy gió thổi thì ông đâm sợ, và khi bắt đầu chìm, ông la lên : “Thưa Ngài, xin cứu con với !” 31 Đức Giê-su liền đưa tay nắm lấy ông và nói : “Hỡi kẻ kém lòng tin ! Sao lại hoài nghi ?” 32 Khi thầy trò đã lên thuyền, thì gió lặng. 33 Những kẻ ở trong thuyền bái lạy Người và nói : “Quả thật Ngài là Con Thiên Chúa !”
Sóng đời xô đẩy
– Rời quê lên phố, em được mọi người trong làng ngưỡng mộ, vì “cái mác” sinh viên bách khoa. Trong môi trường phố thị, em choáng ngợp. Em bắt đầu đua đòi theo chúng bạn. Gia đình thì sẵn lòng đáp ứng mọi thứ để em hoàn thành đời sinh viên. Sau mấy năm “vừa chơi vừa học”, em cũng nhận được bằng cử nhân.
Thế nhưng, em thấy đời vẫn không vui. Em thấy trống trải sau cuộc chơi. Em nhận thấy sự vô nghĩa sau những ồn ào thoáng qua.
Em hỏi tôi: “Sao cha đi tu? Có gì khác với đời sống bình thường của nhiều người ở đời không? Con có thể đi tu không? Chúa có đón nhận con không?”
– Thuyền của các môn đệ bấp bênh trên biển với cơn sóng dữ, khiến các ông hoang mang. Đức Giêsu đến mà các ông còn tưởng là ma. Ngay cả khi ông Phê-rô đã bước đi dưới biển, nhưng vẫn hoài nghi. Thế nhưng, Đức Giêsu vẫn thương các ông, vẫn kiên nhẫn dạy bảo các ông, và Người đã trấn an các ông: “Thầy đây, đừng sợ!”
Có thể các môn đệ chưa có được sự gắn bó mật thiết với Thầy Giêsu, nên các ông rơi vào sự hoài nghi, ngờ vực. Nhất là khi các ông đối diện với sóng to gió lớn giữa biển khơi. Thế nhưng, Đức Giêsu vẫn bước lên thuyền. Nghĩa là người chấp nhận các ông, chấp nhận sự hoài nghi của các ông, chấp nhận niềm tin non yếu của các ông.
– Trong thử thách, chúng ta có để Chúa bước vào cuộc đời mình, như cách Chúa bước lên thuyền của các môn đệ không? Chỉ cần Chúa bước vào đời ta, mọi khó khăn sẽ được giải gỡ, sẽ có cách giải quyết. Chúa Giêsu vừa bước lên thuyền, thì sóng đã yên, biển đã lặng đấy thôi!
Chúa vẫn đang hiện diện bằng nhiều cách trong cuộc sống chúng ta. Chỉ là chúng ta kém tin, hay hoài nghi nên chưa nhận ra. Tệ hơn, nhiều lúc chúng ta từ chối không để Chúa bước vào cuộc đời mình, nên chúng ta cứ mãi loay hoay trong thử thách.
Câu trả lời của tôi dành cho bạn sinh viên là: “Nếu đã sẵn sàng để Chúa bước vào cuộc đời của con, thì con đã bắt đầu theo Chúa được rồi!”
Chúa có bỏ ai đâu!
Lm Giuse Mai Văn Điệp, OP