Ngày 8 tháng 6, Chân phước Đi-A-na Trinh nữ (+1236)
Tiểu sử
Chị Đi-a-na xuất thân trong một gia đình danh giá ở Ca-bô-nê-xi, miền Bô-lô-ni-a. Gia đình có 6 anh em tham gia phục vụ quân đội. Chị Đi-a-na là một thiếu nữ duyên dáng, đài các, thích sống tự lập, ưa làm dáng và năng động.
Thánh Đa Minh đã thiết lập tu viện đầu tiên tại Bô-lô-ni-a vào năm 1218. Người bắt đầu thuyết giảng tại một nguyện đường nhỏ ở vùng Ma-ca-ren-la, gần nhà chị Đi-a-na. Chị là một trong những thính giả nhiệt thành. Lúc bấy giờ, nhờ tài hùng biện của mình, tu sĩ Rê-gi-nan-đô nổi danh tại các đại học và thu hút được nhiều ơn gọi. Chị Đi-a-na và các bạn của chị cũng đến nghe tu sĩ Rê-gi-nan-đô giảng thuyết. Những lời trích dẫn từ thư thánh Phao-lô và thư thánh Phê-rô chống lại tính cách phù phiếm của phụ nữ đã tác động mạnh mẽ đến tâm hồn chị Đi-a-na, lập tức chị được ơn biến đổi.
Dưới sự dẫn dắt của tu sĩ Rê-gi-nan-đô, chị đã chọn cho mình một hướng đi mới. Chị thuyết phục song thân dâng tặng cho các tu sĩ một khu đất để xây dựng tu viện thánh Ni-cô-la. Khi tu sĩ Rê-gi-nan-đô đi công tác tại Pa-ri, chị Đi-a-na đã tuyên khấn trong tay thánh Đa Minh. Từ đó, chị sống ẩn dật và chuyên cần cầu nguyện trong nội thất của mình. Chị tận tụy với việc thủ công, trang phục giản dị và mặc áo nhặm có ý khổ chế.
Ít lâu sau, chị ngỏ ý với thánh Đa Minh, xin thiết lập một đan viện cho các nữ đan sĩ tại Bô-lô-ni-a. Thánh Đa Minh tham khảo ý kiến anh em, rồi quyết định cho thành lập tu viện. Chị Đi-a-na thầm nghĩ rằng, gia đình chị ít nhiều sẽ ủng hộ chị thiết lập một tu viện mới, nhưng chị đã thất vọng vì bị từ chối. Khi ấy, vào ngày 22-7-1221, cùng với một vài người bạn, chị đã bỏ nhà chạy trốn đến đan viện của các tu sĩ vùng Rôn-da-nô. Chị xin gia nhập tu viện và mong được lãnh tu phục ngay lập tức. Người dân An-đa-lô đuổi theo chị và chiếm lấy tu viện. Họ lôi chị Đi-a-na quá thô bạo đến nỗi chị bị gãy một xương sườn, rồi họ đưa chị đến một ngôi nhà nằm trên một gò trống. Chị nằm trên giường bệnh trong nhiều tháng và không hề được chữa trị vết thương.
Sau khi kết thúc hành trình giảng thuyết, thánh Đa Minh trở về Bô-lô-ni-a, người kín đáo chuyển một vài lá thư cho chị Đi-a-na. Nhưng thánh Đa Minh đã về với Chúa vào đầu tháng 8, tức 15 ngày sau thảm kịch xảy ra tại Rôn-da-nô. Kể từ lúc chị Đi-a-na có thể đi lại được, chị vẫn nuôi dưỡng niềm hy vọng, và vào ngày lễ Các Thánh chị đã trốn chạy. Lần này, song thân không còn đuổi theo chị nữa. Chị luôn ao ước được sống tinh thần Đa Minh trong cô tịch tại Rôn-da-nô. Khi tu sĩ Giô-đa-nô Xa-xô-ni-a – người anh đáng mến – đến thăm chị, vị này đã chinh phục được người dân An-đa-lô và xin họ chịu phí tổn cho dự án xây cất tu viện.
Vào dịp lễ Thăng Thiên năm 1222, chị Đi-a-na cùng với bốn người bạn đã khánh thành một đan viện mới mang tên “Đan viện thánh An-nê”. Tu sĩ Giô-đa-nô xin đức thánh cha nhường Tu viện thánh Xít-tô cho 4 nữ tu sống ở đan viện thánh An-nê, đó là : chị Xê-xi-li-a, chị A-mê, chị Côn-tan và chị Tê-ô-đô-ra. Tu viện này đã được thánh Đa Minh tái thiết trước khi người qua đời. Vì chị Đi-a-na còn quá trẻ, nên chị Xê-xi-li-a được đề cử làm đan viện trưởng.
Dần dần, đấng kế vị thánh tổ phụ là cha Giô-đa-nô đã củng cố đan viện. Với tư cách là bề trên tổng quyền, người đã hết lòng ủng hộ đan viện bằng cách khích lệ và khuyên bảo, rồi người còn đứng ra trợ cấp mọi phí tổn cho đan viện. Những lúc phải thường xuyên vắng mặt, người liên lạc với đan viện bằng thư từ. Được biết, tu sĩ Giô-đa-nô đã gửi cho chị Đi-a-na 50 bức thư luân lưu vào quãng năm 1223-1236.
Trong thư, người không chỉ đưa ra những lời khuyên về đàng thiêng liêng mà còn hết lòng mời gọi các chị cùng cộng tác vào việc phát triển dòng bằng lời cầu nguyện. Người đã đề cập đến những thành công và khó khăn của mình bằng lời lẽ chân tình thấm đượm lòng yêu mến. Chị Đi-a-na mất năm 1236, khi ấy, chị được 35 tuổi.
Tu viện bị giải thể vào năm 1793. Hộp đựng thánh tích của các chị được đặt trong nhà nguyện của các tu sĩ Đa Minh. Ngày 8-8-1888, đức Lê-ô XIII đã chuẩn y việc tôn kính người.
Bài đọc : Cl 3,1-4 ; Kh 19,1.5-9 ; Tin Mừng : Mt 25,1-13
Lời nguyện : Lạy Chúa, xin cho chúng con được vui mừng trong ngày lễ chân phước Đi-a-na. Nhờ lời người chuyển cầu, xin cho chúng con yêu mến chân lý và tình huynh đệ bằng những việc làm cụ thể. Chúng con cầu xin nhờ Danh Thánh Chúa Giê su, Chúa chúng con. Amen.