MỘT ĐỜI HIU QUẠNH: Giáng Sinh trong trại cùi Quỳnh Lâp.
Người ta hay nói về Giáng sinh như một mùa tràn đầy niềm vui, mùa của sum vầy, hạnh phúc. Nhưng ở nhiều nơi trên thế giới này, không ít người vẫn đang đón những ngày cuối năm trong cô quạnh và nghèo đói. Bạn muốn cảm nghiệm sự cô đơn trong đêm Giáng sinh, hãy cùng tôi đi vào trại Cùi Quỳnh Lập đêm Giáng sinh lại là đêm buồn nhất trong năm bạn sẽ cảm thấy lạc lõng trong mùa lễ hội ấm cúng này chính là sự cô đơn không ai dại gì mà vào đây. Có những người không có gia đình, bè bạn, cô độc như những tù nhân bị giam lỏng trong trại tù suốt từng năm trôi qua cuộc sống bó hẹp trong phạm vì trại cùi. Chẳng có một bữa tiệc Giáng sinh nào, họ sẽ chỉ ăn tối một mình với gói mì tôm gọn nhẹ.
Bà cụ Chính một bà cụ già có 3 người con và 7 người cháu, nhưng không ai trong số họ nhớ về thăm bà trong mùa đông lạnh giá này. Bà buồn nhưng không thể trách ai. Người ta còn bận rộn với quá nhiều thứ có vẻ như quan trọng hơn. Giáng sinh năm nào bà cũng dậy sớm, một mình lủi thủi đi đến nhà thờ.
Bóng tối bên ngoài cửa kính đã bắt đầu hửng sang màu xanh sáng. Những người đi lễ sớm đã bắt đầu ra khỏi nhà.
Hẳn là họ đã quen với cuộc sống bình lặng, nhưng vào cái ngày gia đình nào cũng lao xao bếp núc, nỗi cô quạnh càng tăng lên gấp bội.
Trẻ con luôn là những tâm hồn nhạy cảm nhất khi không khí Giáng sinh tràn về. Khi những cây thông lấp ló ngoài phố, những dây đèn lộng lẫy giăng lên ở khắp nơi, những tiếng chuông ngân vang mọi nẻo đường, hình ảnh ông già Noel xuất hiện trên tất cả các kênh truyền hình và tạp chí, ngay cả một đứa trẻ cũng có thể nhận ra Giáng sinh đã về. Kể cả khi đứa trẻ ấy không biết đọc, nó vẫn có thể nhận ra, vì Giáng sinh đã tràn vào từng mét vuông không khí mà nó hít thở. Và dù giàu hay nghèo, những đứa trẻ vẫn tin rằng, chúng sẽ có quà Giáng sinh nếu chúng chăm ngoan và biết vâng lời.
Dù giàu hay nghèo, đứa trẻ nào cũng mong rằng ông Noel sẽ tới.
Đối với những đứa trẻ sống trong trại cùi, quà Giáng sinh có lẽ là môt niềm vui lớn bổng dưng mà có, khi chúng chưa ngày nào được no bụng và sẵn sàng ăn những thứ người ta bỏ đi từ những bữa tiệc xa hoa. Phần chung dân cư ở trại cùi vẫn sống tạm bợ trong các khu nhà làm sẵn để che mưa chắn gió.
Em Phúc, 8 tuổi, một cậu bé sống tại khu dân cư nghèo, chỉ mong ông già Noel mang đến cho gia đình mình thật nhiều lương thực và một đôi giày màu hồng giống trong phim. Nếu là một người cha, người mẹ nghèo khổ, làm sao bạn có thể nói với những đứa con ngây thơ của mình rằng, ông già Noel chỉ ghé thăm những gia đình giàu có? Vẫn quá sớm để những đứa trẻ này hiểu được rằng, ông Noel không thể đến với tất cả mọi người.
Gia đình này phải tập quen với cuộc sống không mấy dư giả của mình, nhất là trong dịp Giáng sinh.
Thật may mắn là những đứa trẻ sinh ra trong những gia đình cùi nghèo khổ đều rất hiểu chuyện và không bao giờ đòi hỏi, dù có lẽ trong lòng chúng vẫn ít nhiều có chút tủi thân.
Nếu chỉ là một ngày bình thường thì không sao, nhưng đây lại là Giáng sinh.
Ở nhiều nơi trên thế giới, người ta vẫn duy trì truyền thống đi thăm và tặng quà Giáng sinh cho những trẻ em nghèo, những người neo đơn hay xa xứ. Ở Việt Nam cũng vây, các doanh nghiệp và người dân, các xứ đạo hằng năm vẫn quyên góp và chuẩn bị phần quà cho trẻ em, gồm bánh kẹo, đồ chơi và các vật phẩm thiết yếu như sách vở áo quần. Những món quà hết sức nhỏ bé nhưng lại được những đứa trẻ nghèo khổ mong đợi hàng tháng trời.
Ông Noel có thể không đến với tất cả mọi người, nhưng vì nhiều nơi quá không vào trại cùi.
Khi cuộc sống đã quá đủ đầy, chúng ta sẽ xem những gì mình đang có là nghiễm nhiên. Nếu bạn đang đón một mùa Giáng sinh đủ đầy và đầm ấm, hãy trân trọng những gì mình đang có và nghĩ về những người kém may mắn hơn. Giáng sinh không chỉ là mùa của những cuộc vui xa xỉ, mà còn là mùa của an lành, mùa của yêu thương. Hãy quan tâm hơn tới những ai đang cô đơn giữa mùa an vui, có khi đó chính là người thân của bạn, và san sẻ hạnh phúc của mình với những người còn đang thiếu thốn.
LM Raphael Trần Xuân Nhàn.