Trẻ nhỏ
(18.08.2018 – Thứ Bảy Tuần XX Thường Niên)
Tin Mừng: Mt 19,13-15
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu
13 Khi ấy, người ta dẫn trẻ em đến với Đức Giê-su, để Người đặt tay trên chúng và cầu nguyện. Các môn đệ la rầy chúng. 14 Nhưng Đức Giê-su nói : “Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời là của những ai giống như chúng.” 15 Người đặt tay trên chúng, rồi đi khỏi nơi đó.
Trẻ nhỏ là những thiên thần bé bỏng, đáng yêu mà Thiên Chúa đã ban cho con người. Ai cũng đã từng là trẻ nhỏ, từng có những ước mơ hồn nhiên, trong sáng, không ưu phiền, không lo toan, tính toán… Ai đã trưởng thành ít nhiều cũng tưởng nhớ đến thời thơ ấu ấy, muốn trở lại cuộc sống vô ưu ấy nhưng tiếc rằng, thời gian chỉ biết tiến, không biết lùi. Có thể nói, trẻ nhỏ gợi cho chúng ta nhớ về thời thơ ấu của chính mình, để chúng ta nhắc nhở bản thân phải trở nên đơn sơ, nhỏ bé.
Trẻ nhỏ là mầm non của đất nước, là chủ nhân tương lai của quốc gia. Đất nước có thể ngày càng phát triển hay không phụ thuộc rất nhiều vào chúng. Chính vì thế, chúng cần phải được giáo dục một cách nghiêm túc, được chăm sóc chu đáo, tận tình, không được phép để bất cứ tâm hồn trẻ thơ nào bị vấy bẩn bởi mưu đồ của kẻ xấu.
Trẻ nhỏ là tương lai của Giáo hội, là những người giáo dân ngoan đạo, là những vị chủ chăn đạo đức, là những tu sĩ khiêm nhường… Giáo dục đức tin cho trẻ nhỏ, trở nên gương sáng và đồng hành cùng chúng là nhiệm vụ của mỗi người chúng ta. Nếu được nuôi dưỡng mỗi ngày, đến một lúc nào đó, đức tin ấy sẽ trở nên vững mạnh hơn, giúp Giáo hội ngày càng mở rộng đến mọi nơi.
Trẻ nhỏ xứng đáng được nhận tình yêu và sự chăm sóc, giáo dục, quan tâm của người lớn. Ấy vậy mà, trên thế giới ngày nay, những thiên thần đơn sơ ấy đang đối mặt với muôn vàn điều bất hạnh. Bạo lực tràn lan đã khiến rất nhiều trẻ nhỏ bị hành hung, đánh đập dã man; nền giáo dục thối nát, chạy theo đồng tiền đã dạy các em trở thành những kẻ vừa thực dụng lại vừa thiếu kiến thức; những tâm hồn trong sáng ấy bị vấy bẩn bởi những kẻ đồi bại, bất nhân… Có thể nói, chính sự thờ ơ, lãnh cảm, thiếu quan tâm của những người có trách nhiệm khiến các em không còn là những đứa trẻ hồn nhiên, đơn sơ nữa. Bên cạnh đó, những kẻ trực tiếp làm vấy bẩn tâm hồn và thể xác của các em càng đáng bị lên án hơn nữa.
Là những người trưởng thành, chúng ta cần phải bảo vệ trẻ nhỏ bằng mọi cách, để các em có thể trưởng thành một cách hoàn thiện. Không chỉ riêng con em mình, mọi trẻ em đều đáng được bảo vệ, chăm sóc và giáo dục. Khi chăm sóc, dưỡng dục trẻ nhỏ, chúng ta cũng không quên học theo sự đơn sơ của các em vì Chúa Giêsu đã dạy trong bài Tin Mừng hôm nay: “Nước Trời là của những ai giống như chúng”.
Lạy Chúa, xin cho chúng con sống xứng đáng với chức phận mình đã lãnh nhận, biết chăm sóc, giáo dục cho trẻ nhỏ về đời sống xã hội cũng như đức tin, biết bảo vệ các em khỏi những kẻ xấu xa, nguy hiểm. Bên cạnh đó, xin cho chúng con cũng biết đơn sơ, nhỏ bé như chúng để có thể được hưởng vinh phúc cùng Ngài. Amen.
Petrus Sơn
18 Tháng Tám, Thánh Jeanne de Chantal (1572-1641)
Thật là một hôn nhân lạ đời! Ngay khi cô Jeanne về nhà chồng thì mới biết căn nhà ấy sắp sửa bị tịch thu. Chồng của cô, ông Christophe, không chỉ thừa hưởng chức nam tước mà còn làm chủ một đống nợ kếch sù.
Nhưng cô Jeanne không bước vào hôn nhân với hai bàn tay trắng. Cô còn đem theo một đức tin sâu đậm được khuôn đúc từ cha cô là người thảo luận đức tin với con cái hàng ngày và cho phép con cái đề cập đến bất cứ điều gì — kể cả những điều mâu thuẫn. Cô còn có một tâm hồn từ bi mà bạn bè thường nói, “Ngay cả những chuyện khôi hài nhạt nhẽo cũng trở nên thú vị khi được cô kể lại.”
Những đức tính này đã giúp cô Jeanne, người phụ nữ Pháp hai mươi tuổi, có đủ khả năng quản lý và trông coi mọi tài sản để thoát cảnh nợ nần và lại được sự quý mến của nhân viên. Bất kể những lo lắng về tài chánh, hai vợ chồng luôn luôn hoà thuận. Họ tận tụy cho nhau và có được bốn người con.
Một phương cách để bà Jeanne chia sẻ những ơn sủng của gia đình là chia sẻ thực phẩm cho những người nghèo đến xin ăn. Các người ăn xin sau khi nhận thực phẩm thường đi vòng sau nhà để xếp hàng xin ăn lần nữa. Khi được hỏi tại sao bà lại để những người này qua mặt như vậy, bà Jeanne trả lời, “Nếu Thiên Chúa cũng từ chối khi tôi trở lại với Ngài với cùng một lời cầu xin ấy thì sao?”
Hạnh phúc gia đình bà vụn vỡ khi ông Christopher bị giết chết trong một tai nạn săn bắn. Trước khi từ trần, ông đã tha thứ cho người giết ông. Tuy nhiên, phải mất một thời gian thì bà Jeanne mới cho thể tha thứ được. Lúc đầu bà cố gắng chào hỏi người này khi gặp ở đường phố. Khi không thể thực hiện được điều đó, bà tìm cách mời họ đến nhà. Sau cùng bà đã có thể hoàn toàn tha thứ cho người này đến độ nhận làm mẹ đỡ đầu cho đứa con của họ.
Tất cả những khó khăn ấy như đã thúc giục bà tìm kiếm Thiên Chúa trong sự cầu nguyện và một đời sống tâm linh sâu đậm hơn. Lòng trông cậy Thiên Chúa của bà khiến Thánh Phanxicô de Sales phải kinh ngạc, ngài là giám mục, là cha linh hướng và cũng là một người bạn tốt của bà.
Với sự hỗ trợ của Đức Cha Phanxicô, bà Jeanne thành lập tu hội Thăm Viếng dành cho những người vì lý do sức khỏe hay tuổi tác đã bị các dòng khác hắt hủi. Bà tin rằng mọi người đều có cơ hội để sống ơn gọi của mình bất kể tình trạng sức khoẻ.
Thánh Vinhsơn Phaolô viết về bà như sau: “Bất kể những đau khổ của đời sống, khuôn mặt của bà không bao giờ mất vẻ bình an. Và bà luôn luôn trung thành với Thiên Chúa. Tôi coi bà như một trong những linh hồn thánh thiện nhất mà tôi đã từng gặp.”
Bà từ trần ngày 13 tháng Mười Hai 1641. Hưởng thọ sáu mươi chín tuổi. Bà được Đức Giáo Hoàng Clêmentê XIII phong thánh năm 1767.
http://hddmvn.net/tusach/tusach/hanhcacthanh/theovetchannguoi.htm
(18.08.2018 – Thứ Bảy Tuần XX Thường Niên)
Tin Mừng: Mt 19,13-15
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu
13 Khi ấy, người ta dẫn trẻ em đến với Đức Giê-su, để Người đặt tay trên chúng và cầu nguyện. Các môn đệ la rầy chúng. 14 Nhưng Đức Giê-su nói : “Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời là của những ai giống như chúng.” 15 Người đặt tay trên chúng, rồi đi khỏi nơi đó.
Trẻ nhỏ là những thiên thần bé bỏng, đáng yêu mà Thiên Chúa đã ban cho con người. Ai cũng đã từng là trẻ nhỏ, từng có những ước mơ hồn nhiên, trong sáng, không ưu phiền, không lo toan, tính toán… Ai đã trưởng thành ít nhiều cũng tưởng nhớ đến thời thơ ấu ấy, muốn trở lại cuộc sống vô ưu ấy nhưng tiếc rằng, thời gian chỉ biết tiến, không biết lùi. Có thể nói, trẻ nhỏ gợi cho chúng ta nhớ về thời thơ ấu của chính mình, để chúng ta nhắc nhở bản thân phải trở nên đơn sơ, nhỏ bé.
Trẻ nhỏ là mầm non của đất nước, là chủ nhân tương lai của quốc gia. Đất nước có thể ngày càng phát triển hay không phụ thuộc rất nhiều vào chúng. Chính vì thế, chúng cần phải được giáo dục một cách nghiêm túc, được chăm sóc chu đáo, tận tình, không được phép để bất cứ tâm hồn trẻ thơ nào bị vấy bẩn bởi mưu đồ của kẻ xấu.
Trẻ nhỏ là tương lai của Giáo hội, là những người giáo dân ngoan đạo, là những vị chủ chăn đạo đức, là những tu sĩ khiêm nhường… Giáo dục đức tin cho trẻ nhỏ, trở nên gương sáng và đồng hành cùng chúng là nhiệm vụ của mỗi người chúng ta. Nếu được nuôi dưỡng mỗi ngày, đến một lúc nào đó, đức tin ấy sẽ trở nên vững mạnh hơn, giúp Giáo hội ngày càng mở rộng đến mọi nơi.
Trẻ nhỏ xứng đáng được nhận tình yêu và sự chăm sóc, giáo dục, quan tâm của người lớn. Ấy vậy mà, trên thế giới ngày nay, những thiên thần đơn sơ ấy đang đối mặt với muôn vàn điều bất hạnh. Bạo lực tràn lan đã khiến rất nhiều trẻ nhỏ bị hành hung, đánh đập dã man; nền giáo dục thối nát, chạy theo đồng tiền đã dạy các em trở thành những kẻ vừa thực dụng lại vừa thiếu kiến thức; những tâm hồn trong sáng ấy bị vấy bẩn bởi những kẻ đồi bại, bất nhân… Có thể nói, chính sự thờ ơ, lãnh cảm, thiếu quan tâm của những người có trách nhiệm khiến các em không còn là những đứa trẻ hồn nhiên, đơn sơ nữa. Bên cạnh đó, những kẻ trực tiếp làm vấy bẩn tâm hồn và thể xác của các em càng đáng bị lên án hơn nữa.
Là những người trưởng thành, chúng ta cần phải bảo vệ trẻ nhỏ bằng mọi cách, để các em có thể trưởng thành một cách hoàn thiện. Không chỉ riêng con em mình, mọi trẻ em đều đáng được bảo vệ, chăm sóc và giáo dục. Khi chăm sóc, dưỡng dục trẻ nhỏ, chúng ta cũng không quên học theo sự đơn sơ của các em vì Chúa Giêsu đã dạy trong bài Tin Mừng hôm nay: “Nước Trời là của những ai giống như chúng”.
Lạy Chúa, xin cho chúng con sống xứng đáng với chức phận mình đã lãnh nhận, biết chăm sóc, giáo dục cho trẻ nhỏ về đời sống xã hội cũng như đức tin, biết bảo vệ các em khỏi những kẻ xấu xa, nguy hiểm. Bên cạnh đó, xin cho chúng con cũng biết đơn sơ, nhỏ bé như chúng để có thể được hưởng vinh phúc cùng Ngài. Amen.
Petrus Sơn
18 Tháng Tám, Thánh Jeanne de Chantal (1572-1641)
Thật là một hôn nhân lạ đời! Ngay khi cô Jeanne về nhà chồng thì mới biết căn nhà ấy sắp sửa bị tịch thu. Chồng của cô, ông Christophe, không chỉ thừa hưởng chức nam tước mà còn làm chủ một đống nợ kếch sù.
Nhưng cô Jeanne không bước vào hôn nhân với hai bàn tay trắng. Cô còn đem theo một đức tin sâu đậm được khuôn đúc từ cha cô là người thảo luận đức tin với con cái hàng ngày và cho phép con cái đề cập đến bất cứ điều gì — kể cả những điều mâu thuẫn. Cô còn có một tâm hồn từ bi mà bạn bè thường nói, “Ngay cả những chuyện khôi hài nhạt nhẽo cũng trở nên thú vị khi được cô kể lại.”
Những đức tính này đã giúp cô Jeanne, người phụ nữ Pháp hai mươi tuổi, có đủ khả năng quản lý và trông coi mọi tài sản để thoát cảnh nợ nần và lại được sự quý mến của nhân viên. Bất kể những lo lắng về tài chánh, hai vợ chồng luôn luôn hoà thuận. Họ tận tụy cho nhau và có được bốn người con.
Một phương cách để bà Jeanne chia sẻ những ơn sủng của gia đình là chia sẻ thực phẩm cho những người nghèo đến xin ăn. Các người ăn xin sau khi nhận thực phẩm thường đi vòng sau nhà để xếp hàng xin ăn lần nữa. Khi được hỏi tại sao bà lại để những người này qua mặt như vậy, bà Jeanne trả lời, “Nếu Thiên Chúa cũng từ chối khi tôi trở lại với Ngài với cùng một lời cầu xin ấy thì sao?”
Hạnh phúc gia đình bà vụn vỡ khi ông Christopher bị giết chết trong một tai nạn săn bắn. Trước khi từ trần, ông đã tha thứ cho người giết ông. Tuy nhiên, phải mất một thời gian thì bà Jeanne mới cho thể tha thứ được. Lúc đầu bà cố gắng chào hỏi người này khi gặp ở đường phố. Khi không thể thực hiện được điều đó, bà tìm cách mời họ đến nhà. Sau cùng bà đã có thể hoàn toàn tha thứ cho người này đến độ nhận làm mẹ đỡ đầu cho đứa con của họ.
Tất cả những khó khăn ấy như đã thúc giục bà tìm kiếm Thiên Chúa trong sự cầu nguyện và một đời sống tâm linh sâu đậm hơn. Lòng trông cậy Thiên Chúa của bà khiến Thánh Phanxicô de Sales phải kinh ngạc, ngài là giám mục, là cha linh hướng và cũng là một người bạn tốt của bà.
Với sự hỗ trợ của Đức Cha Phanxicô, bà Jeanne thành lập tu hội Thăm Viếng dành cho những người vì lý do sức khỏe hay tuổi tác đã bị các dòng khác hắt hủi. Bà tin rằng mọi người đều có cơ hội để sống ơn gọi của mình bất kể tình trạng sức khoẻ.
Thánh Vinhsơn Phaolô viết về bà như sau: “Bất kể những đau khổ của đời sống, khuôn mặt của bà không bao giờ mất vẻ bình an. Và bà luôn luôn trung thành với Thiên Chúa. Tôi coi bà như một trong những linh hồn thánh thiện nhất mà tôi đã từng gặp.”
Bà từ trần ngày 13 tháng Mười Hai 1641. Hưởng thọ sáu mươi chín tuổi. Bà được Đức Giáo Hoàng Clêmentê XIII phong thánh năm 1767.
http://hddmvn.net/tusach/tusach/hanhcacthanh/theovetchannguoi.htm