Chiên của Chúa…
(24.04.2018 – Thứ Ba Tuần IV Phục Sinh)
Tin Mừng: Ga 10,22-30
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an
22 Khi ấy, ở Giê-ru-sa-lem, người ta đang mừng lễ Cung Hiến Đền Thờ. Bấy giờ là mùa đông. 23 Đức Giê-su đi đi lại lại trong Đền Thờ, tại hành lang Sa-lô-môn. 24 Người Do-thái vây quanh Đức Giê-su và nói : “Ông còn để lòng trí chúng tôi phải thắc mắc cho đến bao giờ ? Nếu ông là Đấng Ki-tô, thì xin nói công khai cho chúng tôi biết.” 25 Đức Giê-su đáp : “Tôi đã nói với các ông rồi mà các ông không tin. Những việc tôi làm nhân danh Cha tôi, những việc đó làm chứng cho tôi. 26 Nhưng các ông không tin, vì các ông không thuộc về đoàn chiên của tôi. 27 Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi ; tôi biết chúng và chúng theo tôi. 28 Tôi ban cho chúng sự sống đời đời ; không bao giờ chúng phải diệt vong và không ai cướp được chúng khỏi tay tôi. 29 Cha tôi, Đấng đã ban chúng cho tôi, thì lớn hơn tất cả, và không ai cướp được chúng khỏi tay Chúa Cha. 30 Tôi và Chúa Cha là một.”
Khi thi hành sứ vụ ở tại thế, Chúa Giê-su đã mạc khải thiên tính của Người qua những năng quyền trục xuất quỷ nhập, chữa lành mọi bệnh hoạn tật nguyền, và cho kẻ chết sống lại. Ngài chỉ ra lệnh thì mọi quyền lực ma quỷ, và thần chết… phải lập tức tuân lệnh. Chúa Giê-su cũng dùng quyền năng mà Chúa Cha thông ban cho Người để bảo vệ đoàn chiên của mình: Đó chính là những người biết lắng nghe lời Chúa giảng dạy, sẵn sàng bỏ mọi sự đời này để đi theo Chúa, và làm theo những gì Người đã dạy. Có Chúa ngày đêm chăn dắt, chăm nom, đàn chiên không bị ai cướp đi, hoặc bị tiêu diệt (x. Ga 10,27-29)
Thuở xưa, những người Do-thái – Dân riêng Chúa chọn – Vẫn cứ cứng lòng tin đòi Người xác định thân thế của Người. Vì thế, họ không thuộc về đàn chiên Chúa đang chăm sóc.
Hiện nay, chính danh tôi là tín hữu của Chúa Ki-tô kể từ khi lãnh nhận Phép Rửa, là chiên trong đàn chiên của Chúa. Nhưng khi nhìn lại “đời chiên” của mình, thật tình quá hổ thẹn: Vì tôi sống bất xứng; vì tôi lắm khi không chấp nhận con đường khổ giá Chúa đã đi qua, và tôi cũng không muốn đi con đường này; tôi thích nghe lời kẻ lạ hơn nghe lời chủ chăn; tôi thích đi đường rộng phẳng hơn đi theo lối hẹp ghồ ghề… Tôi không phải là chiên của Chúa.
Lạy Chúa Giê-su,
Xin cho con biết lắng nghe Lời Ngài dạy con trong cuộc sống;
Xin cho con biết sẵn sàng trở về và vâng nghe theo Chúa;
Xin cho con biết sẵn sàng thực hành lời Chúa đã truyền ban. Amen.
CÁT BIỂN
(24.04.2018 – Thứ Ba Tuần IV Phục Sinh)
Tin Mừng: Ga 10,22-30
Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an
22 Khi ấy, ở Giê-ru-sa-lem, người ta đang mừng lễ Cung Hiến Đền Thờ. Bấy giờ là mùa đông. 23 Đức Giê-su đi đi lại lại trong Đền Thờ, tại hành lang Sa-lô-môn. 24 Người Do-thái vây quanh Đức Giê-su và nói : “Ông còn để lòng trí chúng tôi phải thắc mắc cho đến bao giờ ? Nếu ông là Đấng Ki-tô, thì xin nói công khai cho chúng tôi biết.” 25 Đức Giê-su đáp : “Tôi đã nói với các ông rồi mà các ông không tin. Những việc tôi làm nhân danh Cha tôi, những việc đó làm chứng cho tôi. 26 Nhưng các ông không tin, vì các ông không thuộc về đoàn chiên của tôi. 27 Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi ; tôi biết chúng và chúng theo tôi. 28 Tôi ban cho chúng sự sống đời đời ; không bao giờ chúng phải diệt vong và không ai cướp được chúng khỏi tay tôi. 29 Cha tôi, Đấng đã ban chúng cho tôi, thì lớn hơn tất cả, và không ai cướp được chúng khỏi tay Chúa Cha. 30 Tôi và Chúa Cha là một.”
Khi thi hành sứ vụ ở tại thế, Chúa Giê-su đã mạc khải thiên tính của Người qua những năng quyền trục xuất quỷ nhập, chữa lành mọi bệnh hoạn tật nguyền, và cho kẻ chết sống lại. Ngài chỉ ra lệnh thì mọi quyền lực ma quỷ, và thần chết… phải lập tức tuân lệnh. Chúa Giê-su cũng dùng quyền năng mà Chúa Cha thông ban cho Người để bảo vệ đoàn chiên của mình: Đó chính là những người biết lắng nghe lời Chúa giảng dạy, sẵn sàng bỏ mọi sự đời này để đi theo Chúa, và làm theo những gì Người đã dạy. Có Chúa ngày đêm chăn dắt, chăm nom, đàn chiên không bị ai cướp đi, hoặc bị tiêu diệt (x. Ga 10,27-29)
Thuở xưa, những người Do-thái – Dân riêng Chúa chọn – Vẫn cứ cứng lòng tin đòi Người xác định thân thế của Người. Vì thế, họ không thuộc về đàn chiên Chúa đang chăm sóc.
Hiện nay, chính danh tôi là tín hữu của Chúa Ki-tô kể từ khi lãnh nhận Phép Rửa, là chiên trong đàn chiên của Chúa. Nhưng khi nhìn lại “đời chiên” của mình, thật tình quá hổ thẹn: Vì tôi sống bất xứng; vì tôi lắm khi không chấp nhận con đường khổ giá Chúa đã đi qua, và tôi cũng không muốn đi con đường này; tôi thích nghe lời kẻ lạ hơn nghe lời chủ chăn; tôi thích đi đường rộng phẳng hơn đi theo lối hẹp ghồ ghề… Tôi không phải là chiên của Chúa.
Lạy Chúa Giê-su,
Xin cho con biết lắng nghe Lời Ngài dạy con trong cuộc sống;
Xin cho con biết sẵn sàng trở về và vâng nghe theo Chúa;
Xin cho con biết sẵn sàng thực hành lời Chúa đã truyền ban. Amen.
CÁT BIỂN