Louis Braille: Người Nhạc Sĩ Công Giáo Mù Đã Phát Minh Ra Chữ Nổi
Ông phát minh ra hệ thống chữ nổi bằng chính công cụ đã lấy đi đôi mắt của ông
Mọi người đều biết Beethoven, nhà soạn nhạc cổ điển Công giáo bị điếc. Nhưng bạn có biết rằng nhà phát minh ra hệ thống chữ nổi cũng là một nhà soạn nhạc xuất sắc và một người Công giáo nhiệt thành? Nheo mắt nhìn thật gần, cậu bé ấn cái dùi xuống quá mạnh và nó trượt khỏi miếng da, đâm vào mắt của cậu.
Không có cách gì chữa được, và cậu bé chịu đau đớn kinh khủng vì mắt của cậu bị nhiễm trùng. Nhiễm trùng lan sang mắt còn lại. Lên năm tuổi cậu bé mù hoàn toàn. “Tại sao lúc nào cũng tối đen vậy?” cậu bé liên tục hỏi cha mẹ, cậu không hiểu rằng cậu sẽ chẳng bao giờ còn nhìn thấy được.
Cha của cậu làm cho cậu một cái gậy và dạy cậu cách đi lại một mình. Các thầy cô giáo và linh mục trong vùng Coupvray rất ấn tượng với sự chín chắn và tính kiên trì của Braille, họ giới thiệu cậu thiếu niên Braille 13 tuổi vào Trường Thiếu niên Khiếm thị Hoàng gia, một trong những trường đầu tiên cho người mù trên toàn thế giới. Trường được thành lập bởi Valentin Haüy, một nhà hảo tâm không bị mù.
Học sinh được học đọc với hệ thống chữ nổi được Haüy sáng tạo. Tuy nhiên, quy trình làm sách là một công việc vô cùng vất vả, và ban đầu khi trường được thành lập chỉ có ba quyển sách. Trẻ em cũng không thể viết bằng hệ thống chữ này. Cha của Braille làm cho cậu một bộ chữ cái bằng da dày, để cậu có thể viết thư về nhà bằng cách đồ lại theo các ký tự.
Lên 12 tuổi, Braille được học một hệ thống giao tiếp bằng các dấu chấm nổi và gạch ngang in nổi trên giấy, được phát minh bởi Đại úy Charles Barbier cho binh sĩ truyền thông tin vào ban đêm mà không phải nói hay dùng ánh sáng. Quân đội đã bỏ hệ thống này vì nó quá phức tạp.
Trong suốt ba năm trường, Braille làm việc cần mẫn để phát triển một hệ thống tương tự và đơn giản hơn cho người mù, bằng một cái dùi, một công cụ đã làm mù đôi mắt của cậu. Cậu nói, “Tiếp cận được với sự giao tiếp theo ý nghĩa rộng lớn nhất là tiếp cận với kiến thức, và điều này vô cùng quan trọng cho chúng tôi nếu chúng tôi [người khiếm thị] muốn không tiếp tục bị khinh thường hoặc quá lệ thuộc vào những người sáng mắt. Chúng tôi không cần sự thương hại, chúng tôi cũng không cần được nhắc nhở rằng chúng tôi là những người dễ bị tổn thương. Chúng tôi phải được đối xử bình đẳng – và giao tiếp là một con đường có thể mang đến điều này.”
Cuối cùng, sau một số lần sửa đổi, Braille đã tạo ra được một bộ chữ cái cho người mù khoảng năm cậu lên 15 tuổi. Cậu công bố hệ thống đó 5 năm sau, mở rộng nó bằng cách thêm vào những biểu tượng hình học và nốt nhạc. Braille vô cùng say mê âm nhạc, là một tay vĩ cầm và organ tài năng. Cậu là người chơi organ giáo đường tại Nhà thờ Thánh Nicolas-des-Champs ở Paris từ năm 1834 đến 1839, và sau đó là Nhà thờ Thánh Vinh sơn de Paul. Braille được mời chơi organ cho các nhà thờ trên khắp nước Pháp.
Ông phát minh ra hệ thống chữ nổi bằng chính công cụ đã lấy đi đôi mắt của ông
Mọi người đều biết Beethoven, nhà soạn nhạc cổ điển Công giáo bị điếc. Nhưng bạn có biết rằng nhà phát minh ra hệ thống chữ nổi cũng là một nhà soạn nhạc xuất sắc và một người Công giáo nhiệt thành? Nheo mắt nhìn thật gần, cậu bé ấn cái dùi xuống quá mạnh và nó trượt khỏi miếng da, đâm vào mắt của cậu.
Không có cách gì chữa được, và cậu bé chịu đau đớn kinh khủng vì mắt của cậu bị nhiễm trùng. Nhiễm trùng lan sang mắt còn lại. Lên năm tuổi cậu bé mù hoàn toàn. “Tại sao lúc nào cũng tối đen vậy?” cậu bé liên tục hỏi cha mẹ, cậu không hiểu rằng cậu sẽ chẳng bao giờ còn nhìn thấy được.
Cha của cậu làm cho cậu một cái gậy và dạy cậu cách đi lại một mình. Các thầy cô giáo và linh mục trong vùng Coupvray rất ấn tượng với sự chín chắn và tính kiên trì của Braille, họ giới thiệu cậu thiếu niên Braille 13 tuổi vào Trường Thiếu niên Khiếm thị Hoàng gia, một trong những trường đầu tiên cho người mù trên toàn thế giới. Trường được thành lập bởi Valentin Haüy, một nhà hảo tâm không bị mù.
Học sinh được học đọc với hệ thống chữ nổi được Haüy sáng tạo. Tuy nhiên, quy trình làm sách là một công việc vô cùng vất vả, và ban đầu khi trường được thành lập chỉ có ba quyển sách. Trẻ em cũng không thể viết bằng hệ thống chữ này. Cha của Braille làm cho cậu một bộ chữ cái bằng da dày, để cậu có thể viết thư về nhà bằng cách đồ lại theo các ký tự.
Lên 12 tuổi, Braille được học một hệ thống giao tiếp bằng các dấu chấm nổi và gạch ngang in nổi trên giấy, được phát minh bởi Đại úy Charles Barbier cho binh sĩ truyền thông tin vào ban đêm mà không phải nói hay dùng ánh sáng. Quân đội đã bỏ hệ thống này vì nó quá phức tạp.
Trong suốt ba năm trường, Braille làm việc cần mẫn để phát triển một hệ thống tương tự và đơn giản hơn cho người mù, bằng một cái dùi, một công cụ đã làm mù đôi mắt của cậu. Cậu nói, “Tiếp cận được với sự giao tiếp theo ý nghĩa rộng lớn nhất là tiếp cận với kiến thức, và điều này vô cùng quan trọng cho chúng tôi nếu chúng tôi [người khiếm thị] muốn không tiếp tục bị khinh thường hoặc quá lệ thuộc vào những người sáng mắt. Chúng tôi không cần sự thương hại, chúng tôi cũng không cần được nhắc nhở rằng chúng tôi là những người dễ bị tổn thương. Chúng tôi phải được đối xử bình đẳng – và giao tiếp là một con đường có thể mang đến điều này.”
Cuối cùng, sau một số lần sửa đổi, Braille đã tạo ra được một bộ chữ cái cho người mù khoảng năm cậu lên 15 tuổi. Cậu công bố hệ thống đó 5 năm sau, mở rộng nó bằng cách thêm vào những biểu tượng hình học và nốt nhạc. Braille vô cùng say mê âm nhạc, là một tay vĩ cầm và organ tài năng. Cậu là người chơi organ giáo đường tại Nhà thờ Thánh Nicolas-des-Champs ở Paris từ năm 1834 đến 1839, và sau đó là Nhà thờ Thánh Vinh sơn de Paul. Braille được mời chơi organ cho các nhà thờ trên khắp nước Pháp.