Saturday, November 15, 20252:08 PM(View: 8)
Bà Carmen hiện sinh sống ở nước Argentina. Bà không còn nhìn thấy gì nữa. Thế mà bà được Thánh Charbel chữa lành như sau:
Saturday, November 15, 20251:45 PM(View: 10)
Chân phước Alexandrina da Costa (1904-1955) sống bằng Mình Thánh Chúa trong suốt 13 năm. Bắt đầu ngày Thứ Sáu Tuần Thánh, ngày 7/3/1942, cô không ăn gì cả ngoài việc rước Mình Thánh Chúa trong suốt 13 năm và 7 tháng sau cùng của cuộc đời. Các bác sĩ Y khoa đều hằn học và nghi ngờ cô. Họ làm đủ mọi thử nghiệm cho cô Alexandrina cho đến khi họ phải tuyên bố rằng.
Saturday, November 15, 20251:20 PM(View: 11)
Chân phước Alexandrina da Costa (1904-1955) sống bằng Mình Thánh Chúa trong suốt 13 năm. Chân phước Alexandrina da Costa (1904-1955) là một bằng chứng của tình yêu phi thường mà một con người dành cho Chúa Giêsu Thánh Thể. Cô ấy không ăn gì cả mà chỉ sống nhờ Mình Thánh Chúa trong suốt 13 năm cuối của cuộc đời cô. Cô chia sẻ niềm đau của Cuộc Khổ Nạn Chúa Kito...
Saturday, November 15, 202512:49 PM(View: 13)
Nguồn: https://ourlady.ca/.../01/Jaroslava-Borzemsky-mi-ojo.pdf #Garabandal Cảm nghiệm của một phụ nữ tên Jaroslava-Borzemsky ở thành phố Toronto, nước Canada: Ngày 11/12/2003
Saturday, November 15, 202512:34 PM(View: 11)
Nguồn: The Wonders of the Mass 1. Lời khuyên khi cầu nguyện bằng chuỗi Kinh Mân Côi
Friday, November 14, 20257:01 PM(View: 21)
Một vị linh mục trừ quỷ ở nước Canada đã giải thích về tầm quan trọng của việc Chầu Chúa Giêsu Thánh Thể. Chúng ta hãy đến chầu Chúa ít nhất là mỗi tuần một lần. Đối với những ai đang bị bịnh nặng hay đang có nhiều vấn đề với gia đình và thân nhân thì tốt nhất nên đến thờ lạy Chúa Giêsu Thánh Thể khoảng nửa tiếng đồng hồ trong mỗi ngày. Chúa sẽ chữa lành...
Friday, November 14, 20256:38 PM(View: 18)
Bạn có biết rằng mỗi buổi bình minh là một thông điệp thinh lặng của Chúa không?
Friday, November 14, 20256:22 PM(View: 22)
Nguồn: Fear Not LM János Brenner đã giữ gin Thánh Thể Chúa khi bị đâm hàng chục nhát dao. Ngày 14/12/1957, LM János Brenner, một linh mục Dòng Xito người Hung Gia Lợi nhận được một cú gọi để đến nhà một người đàn ông hấp hối và ban các Phép Bí Tích cuối cho người ấy. Thật ra đó là một lời nói dối. Chính quyền Cộng Sản đã gài bẫy cha đến để họ ám sát.
Friday, November 14, 20259:00 AM(View: 32)
Nguồn: Medjugorje Cho đến ngày hiện ra đầu tiên của Đức Mẹ là ngày 24/6/1981, giáo xứ Medjugorje gồm có các làng sau đây: Bijakovići, Miletina, Šurmanci và Vionica. Đó là các làng ở gần nhau. Những người dân làng chủ yếu làm nghề nông, trồng cây thuốc lá và trồng nho để làm rượu. Họ còn trồng rau trái và chăn nuôi chiên cừu. Một số lớn thanh niên...
Friday, November 14, 20258:44 AM(View: 34)
Thị nhân của làng Medjugorje là cô Vicka đã từng nói rằng: "Lời khuyên tốt nhất mà tôi có thể nói với các bạn về lời cầu nguyện như sau:

ƠN GỌI THỪA SAI

Thursday, October 16, 20251:39 PM(View: 72)

cgieƠN GỌI THỪA SAI

Đại hội của Hội đồng Giám mục Việt Nam vừa tổ chức tại Đà Lạt từ ngày 06 đến ngày 10/10/2025 vừa qua. Trong Thư Chung gửi đến mọi thành phần Dân Chúa, các vị chủ chăn của Giáo hội Công giáo Việt Nam đề nghị một lộ trình ba năm (2026-2028) để thực hiện sứ vụ vô cùng quan trọng là loan báo Tin Mừng, hay là ơn gọi thừa sai. Theo thông lệ, Chúa nhật hôm nay là ngày cầu nguyện cho công cuộc truyền giáo của Giáo hội. Khái niệm “truyền giáo” hay “loan báo Tin Mừng” dường như đã quá quen thuộc với chúng ta và nhiều người coi đó là một công thức khô cứng. Trong khi đó, ơn gọi thừa sai là bản chất của đời sống Giáo hội và của mỗi Ki-tô hữu chúng ta. Hơn nữa, một não trạng phổ biến nơi nhiều tín hữu, đó là việc truyền giáo là của các giám mục, linh mục và tu sĩ, còn người giáo dân chỉ là người lắng nghe và đón nhận. Đó là một quan niệm sai lầm do thiếu hiểu biết. Quan niệm này biến người tín hữu trở nên thụ động và ỷ lại, không nhiệt thành tham gia hoạt động của Giáo hội địa phương, nhất là hoạt động loan báo Tin Mừng.

Thừa sai là gì? “Thừa” là tiếp nhận; “Sai” là phái đi. Ơn gọi thừa sai cũng là ơn gọi truyền giáo. Khi lãnh nhận Bí tích Thánh Tẩy, Ki-tô hữu được Chúa ban ba chức năng: Ngôn sứ, Tư tế và Vương đế. Chức năng Ngôn sứ chính là ơn gọi thừa sai, vì “Ngôn” là lời và “sứ” là được sai đi. Chúa sai chúng ta đi để nói Lời của Người. Đó cũng là lệnh truyền của Đấng Phục sinh: “Anh em hãy đi làm cho muôn dân trở thành môn đệ, làm phép Rửa cho họ nhân danh Cha và Con và Thánh Thần. Dạy bảo họ tuân giữ mọi điều Thầy đã truyền cho anh em. Và đây Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28,19-20).

Tại sao lại gọi thừa sai là một “ơn gọi?” Vì đó là lời mời gọi của Chúa, đồng thời cũng là một vinh dự mà Chúa ban cho người tín hữu. Khi Chúa gọi và chúng ta thiện chí đáp lời, thì Chúa sẽ ban ơn cần thiết để chúng ta chu toàn sứ mệnh cao cả này. Chúng ta thường nghĩ đến khía cạnh “bổn phận” nhiều hơn là “vinh dự.” Loan báo Lời Chúa là một vinh dự lớn lao vì chúng ta làm cho người khác biết Chúa.

Làm sao có thể sống ơn gọi thừa sai hay có thể truyền giáo? Một điều kiện căn bản là chúng ta phải biết Chúa thì mới có thể giới thiệu Người cho người khác. Vì không ai cho người khác cái mình không có. Một Ki-tô hữu không thể nói về Chúa Giê-su, nếu người đó không biết hoặc chỉ biết lơ mơ về Người. Vì thế, để trở thành một nhà truyền giáo hay một thừa sai, cần phải học hỏi giáo lý, chuyên cần cầu nguyện để gặp Chúa Giê-su. Khi cầu nguyện là chúng ta “nói với Chúa,” khi rao giảng là chúng ta “nói về Chúa.” Hai khía cạnh này có mối tương quan mật thiết với nhau. Không thể nói về Chúa nếu trước đó không nói với Người.

Việc giới thiệu Chúa sẽ trở nên vô nghĩa nếu người giới thiệu không sống tương xứng với giáo huấn của Đấng mình rao giảng. Vì vậy, truyền giáo bằng chính cuộc đời là việc truyền giáo hữu hiệu nhất. Có tác giả đã so sánh đời sống người tín hữu với cuốn Kinh Thánh sống động, bằng xương bằng thịt, để người khác có thể đọc thấy Lời Chúa xuyên qua cuộc đời chúng ta. Khi chuyên chăm thực thi Lời Chúa, hình ảnh của Người sẽ trở nên sống động qua chính cuộc đời chúng ta, đến nỗi người khác có thể nhìn thấy Chúa nơi chúng ta.

Mọi tín hữu đều có ơn gọi thừa sai. Tùy theo lứa tuổi, khả năng học vấn và bậc sống, mỗi chúng ta đều có thể nói về Chúa trong hoàn cảnh cụ thể của mình. Đại hội Truyền giáo Á Châu lần thứ nhất tổ chức tại Thái Lan năm 2006. Trong một bài thuyết trình, linh mục Saturnimo Dias, Trưởng ban điều hành Đại hội đã nói như sau:”Đức Ki-tô sinh ra tại Á Châu và đã chết tại Á Châu… nhưng đối với người dân Á Châu, Chúa vẫn còn là một người xa lạ. Họ vẫn nhìn Ki-tô giáo như một tôn giáo Tây phương. Mặc dầu Ki-tô giáo được phát sinh tại Á Châu, nhưng số phận của tôn giáo này tại lục địa Á Châu vẫn chưa được may mắn lắm. Bởi vậy, cùng với đại hội Truyền giáo Á Châu lần này, chúng ta phải đưa Chúa Giê-su trở về với người dân Á Châu, phải kể cho họ những câu chuyện về Chúa Giê-su tại Á Châu, và làm cho họ nhận biết rằng Chúa Giê-su là người Á Châu.” Vâng, quả vậy, truyền giáo là kể câu chuyện về Chúa Giê-su, về đời sống, giáo huấn và cái chết của Người vì yêu thương nhân loại. Điều này ai cũng có thể làm được, nếu ý thức về sứ mạng thừa sai và trau dồi kiến thức để có thể thực hiện được sứ mạng cao cả ấy.

Ước chi mỗi Ki-tô hữu hiểu ơn gọi thừa sai và sống ơn gọi ấy trong mối tương quan với tha nhân, thể hiện qua lời nói, hành động cũng như chính bản thân mình.

TGM Giu-se Vũ Văn Thiên