Wednesday, July 16, 20259:06 PM(View: 14)
1. LẦN HIỆN RA THỨ HAI Chúng ta hãy an ủi Thánh Tâm Chúa Giêsu bằng cách rước Lễ thường xuyên. Chúa Giêsu tỏ lộ Thánh Tâm Chúa vào lần thứ hai trong tháng 6 năm 1674 thêm một lần nữa. Chúa Giêsu hiện ra với bà Thánh Margaret Mary với vẻ rực rỡ, huy hoàng và vinh quang của Ngài. Năm Vết Thương Thánh của Chúa tỏa sáng chói chang như mặt trời.
Wednesday, July 16, 20258:30 PM(View: 15)
1. LẦN HIỆN RA THỨ NHẤT Chúa Giêsu đã tỏ lộ Thánh Tâm Chúa như một lò lửa tình yêu nóng bỏng dành cho chúng ta.
Tuesday, July 15, 20259:20 PM(View: 40)
Đức Mẹ Sầu Bi mà Trái Tim của Mẹ bị 7 lưỡi gươm đẩm thâu. (Luca 2:35) Mẹ là một Đấng bầu cử quan trọng cho những ai đang đau khổ phần thiêng liêng, tình cảm, và bị những vết thương thể xác. Sự sầu bi của Mẹ dạy cho chúng ta biết hiệp nhất nỗi đau buồn và bịnh tật của chúng ta với Cuộc Khổ Nạn Chúa Kito.
Tuesday, July 15, 20259:03 PM(View: 42)
Năm 1858, Đức Mẹ hiện ra tại Lộ Đức vào lần chót, đó là ngày 16 tháng 7 năm 1858. ngày lễ mừng Đức Mẹ Núi Carmelo. Cùng vào ngày này thì Đức Mẹ hiện ra với Thánh Simon Stock vào ngày 16/7/1251 tại vùng Aylesford, nước Anh. Đức Mẹ nói với Thánh Simon Stock vốn là cha Bề Trên của Dòng Carmelo: "Con hãy cầm lấy Áo Đức Bà này, đó là một dấu hiệu cứu rỗi, một sự bảo vệ...
Tuesday, July 15, 20258:30 PM(View: 40)
Khi gia đình bạn có nhiều sự bất ổn, gặp tai nạn, gặp khủng hoảng thì nên:
Monday, July 14, 20258:27 PM(View: 50)
Tước hiệu Hoa Hồng Mầu Nhiệm, "Mystical Rose" là một tước hiệu người ta kêu cầu Đức Mẹ Maria trong truyền thống Công Giáo.
Monday, July 14, 20251:04 PM(View: 57)
Làm cách nào mà chúng ta thánh hiến các con của mình cho Đức Mẹ Maria?
Monday, July 14, 202512:43 PM(View: 53)
Nguồn: Catholic Tradition Đức Mẹ Sầu Bi luôn cảm thương với những nỗi đau khổ và thông cảm những sự cám dỗ của trẻ thơ. Mẹ thấu hiểu những sự đau đớn, mất mát và lo sợ. Chính Trái Tim Mẹ bị phản bội và bị đâm thâu đến 7 lần
Sunday, July 13, 20258:52 PM(View: 66)
Hãy luôn có lòng sùng kính Đức Mẹ Maria. Đức Mẹ không phải là người bàng quan. Mẹ không đứng ngoài mọi sự. Mẹ là một người Mẹ chiến đấu mãnh liệt vì lợi ích của các con Mẹ
Sunday, July 13, 20258:27 PM(View: 60)
Tại sao chúng ta cần phải thánh hiến các con cháu cho Đức Mẹ Maria?

MỘT LỜI CẢNH TỈNH CẦN THIẾT

Tuesday, July 1, 20256:15 AM(View: 61)

ChuaG2MỘT LỜI CẢNH TỈNH CẦN THIẾT

Một tu sĩ dòng Biển Đức chia sẻ câu chuyện này với tôi. Trong những năm đầu đời tu, tu sĩ bị phẫn uất vì cần bất cứ gì cũng phải xin phép Đan viện phụ. “Tôi nghĩ làm vậy thật ngốc. Một người trưởng thành như tôi, muốn một cái áo mới cũng phải xin phép bề trên. Tôi thấy mình như trẻ con vậy.”

Nhưng khi lớn thêm vài tuổi, cái nhìn của người tu sĩ khác đi. “Tôi không chắc lắm về mọi lý do, dù tôi chắc chắn chuyện này có liên quan đến ân sủng. Nhưng đến một ngày, tôi thấy ‘chuyện cái gì cũng phải xin’ có một khôn ngoan sâu sắc. Chúng ta chẳng sở hữu gì cả, chẳng có gì mặc định là của chúng ta cả. Tất cả đều là ơn ban. Nên về mặt lý thuyết, phải xin tất cả mọi thứ, chứ không lấy như thể chúng ta có quyền. Chúng ta cần biết ơn Thiên Chúa và vũ trụ vì mọi sự đã được ban cho chúng ta. Bây giờ khi tôi cần một cái gì đó cần xin phép, tôi không còn cảm thấy mình là con nít. Thay vào đó, tôi cảm thấy mình hòa hợp thích đáng hơn với cách thức điều hành mọi sự trong vũ trụ theo ơn ban mà trong đó không một ai có quyền tối hậu trên cái gì.”

Điều mà tu sĩ này hiểu ra chính là nguyên tắc nền tảng cho mọi linh đạo, mọi luân lý, và mỗi một điều răn, cụ thể là tất cả mọi sự đến với chúng ta như một tặng vật, chứ chẳng có gì là của chúng ta. Chúng ta nên biết ơn Thiên Chúa và vũ trụ vì cho chúng ta những gì chúng ta có, và chúng ta cẩn thận đừng đòi thêm như thể mình có quyền.

Nhưng điều này rất trái ngược với cái tôi bản năng và văn hóa của chúng ta. Trong cả hai điều này có những tiếng nói mạnh mẽ bảo chúng ta nếu không thể lấy được điều mình muốn thì mình là kẻ yếu đuối, yếu đuối theo cả hai nghĩa. Thứ nhất là tính cách yếu đuối, quá hèn nhát không dám giành lấy cuộc đời. Thứ hai, là bị sự dè dặt của tôn giáo và luân lý làm cho yếu đuối, không thể giành lấy một cách thích đáng và sống cho thật trọn vẹn. Những tiếng nói này bảo chúng ta phải lớn lên, vì trong chúng ta có quá nhiều thứ sợ hãi và ấu trĩ, vì chúng ta là đứa trẻ bị những thế lực mê tín giam giữ.

Chính bởi những tiếng nói như vậy mà ngày nay, trong một văn hóa tự nhận là Kitô hữu và luân lý, những nhân vật chính trị và xã hội lại hoàn toàn thật lòng tin, cho rằng sự cảm thông là sự yếu đuối của con người.

Chúng ta cần một lời cảnh tỉnh quan trọng.

Tiếng của Chúa Giêsu là phản đề hoàn toàn đối với những tiếng nói này. Cảm thông là nhân đức gần như tối hậu của con người, là phản đề của sự yếu đuối. Chúa Giêsu nhìn vào những gì là dứt khoát, hùng hổ và tích lũy trong xã hội chúng ta, cho dù chúng được ngưỡng mộ đến như thế nào, Ngài cũng sẽ nói rõ rằng đó không phải là ý nghĩa của việc đến bàn tiệc ở tâm điểm vương quốc Thiên Chúa. Chúa Giêsu sẽ không có chung sự ngưỡng mộ của chúng ta dành cho những người giàu có và nổi tiếng vốn quá thường xuyên giành lấy, như thể họ có quyền, tài sản và địa vị quá mức của mình. Khi nói rằng người giàu vào nước trời còn khó hơn con lạc đà chui qua lỗ kim, có lẽ Chúa Giêsu sẽ làm rõ hơn khi nói thêm: “Dĩ nhiên trừ khi người giàu giống như trẻ con, xin phép vũ trụ, cộng đoàn và Thiên Chúa khi muốn một chiếc áo mới!”

Khi tôi ở nhà tập, linh mục phụ trách tập viện đã cố gây cho chúng tôi ấn tượng về ý nghĩa của sự khó nghèo đời tu, ngài bảo chúng tôi viết mấy chữ la-tinh: ad usum, để bạn dùng trong mỗi quyển sách được phát. Dù quyển sách này được giao cho chúng tôi dùng riêng, nhưng chúng tôi không sở hữu nó. Nó chỉ được để cho chúng tôi dùng, quyền sở hữu thì ở người nào đó khác. Rồi chúng tôi được dạy, điều này cũng đúng với bất kỳ vật gì được giao cho chúng tôi dùng riêng, từ bàn chải đánh răng cho đến chiếc áo mặc trên người. Chúng không thật sự là của chúng tôi, mà chỉ đơn thuần được giao cho chúng tôi dùng.

Một tập sinh thời đó cùng tôi, sau này đã rời dòng và bây giờ là bác sĩ, anh vẫn là bạn thân của tôi, anh chia sẻ với tôi, dù bây giờ là bác sĩ, anh vẫn viết mấy chữ ad usum trong mọi quyển sách của anh. Lý luận của anh: “Tôi không ở dòng tu. Tôi không có lời khấn khó nghèo, nhưng tôi thấy khi ở thế giới này, nguyên tắc linh mục dạy chúng tôi thật xác đáng không khác gì khi ở tập viện. Chúng ta chẳng sở hữu gì hết. Những quyển sách này không hẳn là của tôi. Chúng được giao cho tôi, tạm thời, để tôi dùng. Chẳng có gì hoàn toàn thuộc về bất kỳ ai. Và tốt nhất là đừng bao giờ quên điều đó.”

Bất kể chúng ta giàu có, uy lực và trưởng thành đến thế nào, thì trong chuyện xin phép để mua một chiếc áo mới luôn có một điều gì đó thật lành mạnh. Nó giữ chúng ta hòa hợp với sự thật rằng vũ trụ thuộc về tất cả mọi người, và tối hậu là thuộc về Thiên Chúa. Mọi thứ đến với chúng ta đều là tặng vật, cho nên chúng ta đừng bao giờ mặc định xem cái gì là của mình, mà hãy mặc định xem là đã được ban cho!

Rev. Ron Rolheiser, OMI