Tuesday, May 13, 20252:50 PM(View: 6)
Có hai người phụ nữ cầu nguyện lên Đức Mẹ Sầu Bi. Rồi những điều mà Mẹ tỏ lộ cho họ thật là đáng kinh ngạc. Trong một thời đại mà nhiều người không để ý đến những vết thương đau dấu kín trong các vết thương của gia đình. Có một lòng sùng kính tiếp tục làm tan biến bóng tối. Đó là lòng sùng kính Đức Mẹ Sầu Bi.
Tuesday, May 13, 20252:23 PM(View: 5)
Cách đây 44 năm vào ngày 13/5/1981, Đức Cố GH John Paul II được Đức Mẹ Fatima cứu khỏi nạn ám sát. Từ đó, ngài luôn cầu nguyện xin Mẹ Maria đến với trái đất lần nữa như Mẹ đã từng đến thăm viếng con cái của Mẹ tại Fatima!
Monday, May 12, 20259:05 PM(View: 24)
Khi đối diện với ma quỷ, chúng ta nên nhớ những lời này của Thánh Padre Pio:
Monday, May 12, 20258:34 PM(View: 23)
Năm 1982, tại tiểu bang Georgia, nước Mỹ có một người phụ nữ bình thường tên là bà Angela Cavallo. Bà đã từng làm một việc phi thường. Một hôm, con trai bà chui dưới gầm cái xe hơi cũ có hiệu là Chevrolet Impala để sửa xe thì bỗng dưng cái xe bị sập xuống. Lúc ấy thì chiếc xe nặng 3,500-pound đổ ập xuống trên người của con trai bà. Khi bà Angela nghe được...
Monday, May 12, 20258:04 PM(View: 26)
Nguồn: The New York Times Bà Cố là mẹ của Đức Giáo Hoàng Leo XIV có 3 người con trai nhỏ. Bạn của bà gọi tên bà là Millie. Đức Giáo Hoàng tương lai gọi bà là Ma.
Monday, May 12, 20255:14 PM(View: 24)
Hành hương là một hành trình đức tin. Mỗi năm chúng tôi rất cảm động khi thấy có hàng ngàn khách hành hương đã từng vượt qua nhiều ngàn cây số để đáp lại lời mời gọi của Đức Mẹ Maria.
Monday, May 12, 20254:55 PM(View: 28)
Sau đây là một số cảm nghiệm của một số khách hành hương khi họ tới làng Medjugorje: 1. Khi tôi leo lên núi Thánh ở Medjugorje và đi xuống núi thì tôi bị té ngã. Sau đó có một nhóm thanh niên trẻ đã đem cánh để vác tôi xuống núi. Rồi họ gọi xe cứu thương đưa tôi đến một bịnh viện để chữa trị. Tôi rất cảm động và biết ơn họ.
Monday, May 12, 20254:22 PM(View: 27)
Bà Paula Tomic thuộc www. medjugorje-info.com đã phỏng vấn cha Don Calloway, người Mỹ: 1. Hỏi: Làm sao mà cha lại quyết định đi hành hương với con số lớn lao, 180 khách hành hương chứ? -Cha Don Calloway đáp:
Sunday, May 11, 20259:35 PM(View: 56)
Nguồn: Spiritofmedjugorje.com Bà June Klins kể: Có một người phụ nữ tên là Sylvia kể thêm một câu chuyện khác với hai lần mà Chúa chúc phúc:
Sunday, May 11, 20259:10 PM(View: 49)
Nguồn: Spiritofmedjugorje.com Bà June Klins kể: Có một người phụ nữ tên là Sylvia đã cho phép chúng tôi được chia sẻ một số ơn lành mà bà ấy nhận được từ những cây thánh giá của mùa Giáng Sinh. Bà ấy viết rằng: "Ơn lành thứ nhất xẩy ra vào tháng 12 cho người bạn của tôi là bà Jane. Bà Jane là một nữ y tá của một bịnh viện. Bà Jane lấy một người lính...

NGÀY LỄ CỦA MẸ

Wednesday, May 8, 20243:30 PM(View: 152)

méaubiNGÀY LỄ CỦA MẸ

Trong nhiều năm qua, tôi có thành kiến với Ngày lễ của Mẹ. Tôi không chống lại tư tưởng đó, đây chỉ là mối bực bội cá nhân. Mẹ tôi qua đời cách đây 40 năm, nên chuyện tôi làm ngơ trước Ngày lễ của Mẹ từ trước đến giờ chỉ là thái độ của tôi trước bất công của vũ trụ mà tôi cảm thấy: Mọi người cứ ăn mừng, trừ tôi!

Nhưng thời gian đã chữa lành vết thương và đôi khi làm chúng ta khôn ngoan hơn. Bây giờ, vào Ngày lễ của Mẹ, tôi luôn luôn ý thức về mẹ và tìm thấy các lý do rất hay để ăn mừng. Bạn không cần phải còn sống mới nuôi nấng được một người nào đó, và đó chính là trường hợp mẹ tôi. Chúa Giêsu đã chẳng bảo rằng, chúng ta chỉ tiếp nhận cách tinh tuyền tinh thần của một người nào đó sau khi họ ra đi và tôi biết điều đó đúng. Bốn mươi năm sau cái chết của bà, tôi ý thức mẹ tôi là ai và những gì bà đã cho tôi một cách rõ ràng hơn so với suốt thời thơ ấu của tôi khi bà còn sống và tình mẫu tử của bà như đang hiển hiện ôm tôi.

Những gì anh chị em tôi và tôi giờ đây ý thức rõ ràng hơn so với khi bà còn sống, là chúng tôi rất may mắn. Chúng tôi có được một bà mẹ tốt lành. Đơn giản là như vậy. Trong những điều thiết yếu, bà đã cho chúng tôi những thứ quan trọng: An toàn, bảo bọc, cảm thấy được người khác mong muốn, cảm thấy mình là quý giá, được ăn no, mặc ấm, một cảm nhận rằng cuộc đời là đẹp, và trên hết thảy, cảm thấy chúng tôi luôn luôn ở trong vòng tay của một Thiên Chúa đáng tin cậy.


Dĩ nhiên, chẳng có điều nào trong số đó hoàn hảo. Mẹ tôi không phải là Chúa. Bà có những giới hạn, nguồn năng lượng và nguồn lực nhờ đó bà nuôi dưỡng chúng tôi cũng giới hạn. Gia đình đông người và lúc nào cũng thiếu tiền. Chúng tôi có đủ, nhưng chỉ là đủ mà thôi, không hơn. Chưa bao giờ có dư. Nó cũng đúng nếu nói về sự quan tâm và tình thương bà dành cho mỗi anh chị em chúng tôi. Bà không có thì giờ, năng lực hay niềm vui sướng xa xỉ nào để tuôn tràn lên bất cứ riêng ai trong chúng tôi, dù không ai trong chúng tôi nghĩ rằng bà thương mình như đứa con độc nhất. Tuy vậy, tất cả chúng tôi đều thấy các giới hạn của bà và sống với hệ quả của chúng cho tới hôm nay.

Nhưng các nỗ lực quá mức thường xuyên của bà cũng là một năng khiếu đặc biệt của bà: Giống như Chúa Giê-su, bà nhân bánh mì và cá lên gấp bội lần. Cách nào đó bà luôn luôn tìm được đủ mọi thứ, thức ăn, áo quần, sách vở, thêm một cái bánh, một dây ruy-băng, hay bất cứ cái gì cho một dịp đặc biệt. Cách nào đó chúng tôi luôn luôn có những thứ chúng tôi cần, cũng giống như cách nào đó bà đã làm cho cái bàn ăn gia đình dài thêm đủ để mọi người cùng ngồi – hàng xóm, giáo viên, linh mục, người bán hàng, hoặc một ông chú sa cơ lỡ vận – người mà cứ tình cờ đến chơi nhà khi gần bữa ăn. Bà tin tưởng rằng rồi lúc nào cũng sẽ đủ, và đúng vậy thật.

Và bà là một bổ sung hoàn hảo cho cha tôi. Phim trường Hollywood hay dịch vụ hẹn hò Công giáo không thể nào sắp xếp được một cuộc hôn nhân tốt đẹp hơn thế. Họ đã tìm thấy nhau, hai người tri âm tri kỷ, tại một cuộc đi chơi ngoài trời của giáo xứ, tình thương yêu và tôn trọng lẫn nhau của họ là điều mà, có lẽ hơn bất kỳ điều gì khác, đã đem lại cho chúng tôi, những người con của họ, một cảm thức mạnh nhất về sự an toàn, vững chãi, và đức tin. Cha tôi là kim chỉ nam về đạo đức, bà là trái tim; nhưng họ có thể hoán đổi vai trò này cho nhau và bà có thể đưa ra những thách thức về luân lý còn ông đem đến sự nhạy cảm. Dù cách nào đi nữa, họ đều làm cùng nhau, và khi họ chết, họ để lại đằng sau một gia đình còn quá non trẻ để có thể tự xoay xở một mình, họ đã cho chúng tôi những gì họ cần phải cho, tất cả những công cụ cơ bản để xây dựng cuộc sống của riêng mình và sống một cách sôi nổi, vui vẻ.

Bà chết vì căn bệnh viêm tụy tạng và đau tim, chỉ ba tháng sau khi bà đã chăm sóc cha tôi trong trận quyết chiến cả năm trời nhưng thất bại với căn bệnh ung thư. Khi cha tôi sắp chết, một người em của tôi và tôi đưa bà ra hiệu để mua một bộ áo mặc cho dịp tang lễ. Bà đã quyết định vung tay mua bộ áo đắt tiền nhất bà chưa từng mua. Khi mặc thử bộ áo, người bán hàng nói: “Bà mặc áo này trông thật tuyệt! Tôi hy vọng bà thích mặc nó!” Mẹ tôi chỉ mặc nó có hai lần, một lần trong đám tang ba tôi, và một lần trong đám tang của bà. Nhận xét trớ trêu của người bán hàng vậy mà đúng.

Không biết lý do gì, mẹ tôi không thích tên Mathida của mình. Các bà bạn gọi ngắn là Tilly lại càng làm bà không thích! Tôi không biết khi thân mật, ba tôi gọi bà tên gì nhưng tôi nghi là chẳng phải tên nào trong số hai tên này.

Các nhà nhân chủng học cho rằng mẹ của mình là mối dây cộng sinh của chúng ta với cuộc sống. Các bà mẹ phải cho chúng ta biết rằng vũ trụ này muốn có chúng ta, và chúng ta đáng yêu chỉ đơn giản chúng ta là chúng ta, rằng tình yêu thương là không cần gắng gỗ mới có được. Mẹ tôi đôi khi quá bận rộn nên không thể nuôi nấng riêng từng đứa một với cảm giác rằng chúng tôi là duy nhất, là xinh đẹp, là quý giá; nhưng bà đã làm mẹ chúng tôi theo một cách mà chính cuộc sống và vị Chúa tạo dựng cuộc sống đó đã đem lại cho chúng tôi món quà quý giá đó.

Rev. Ron Rolheiser, OMI