22 Tháng Tư 20245:35 CH(Xem: 11)
Nguồn: Internet Thánh Gioan John Vianney và quyền năng của Áo Đức Bà Mầu Nâu.
22 Tháng Tư 20245:32 CH(Xem: 18)
Năm 2004, tôi đã dịch và viết nhiều sách trong năm này. Một trong những tác phẩm mà tôi đã dịch và sưu tầm có tên là 50 Tuần Cửu Nhật Gõ Cửa Thiên Đàng. Sau đây là bản dịch mà tôi đã cố gắng dịch thuật, bản chính ở phía dưới bằng tiếng Anh là từ Cố LM Don Dolindo Ruotolo. Ngài là một nhà thần bí người Ý. Những lời cầu này là do Chúa Giêsu ban cho Cố LM...
18 Tháng Tư 20249:08 CH(Xem: 58)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Cố LM Don Dolindo có những cảm nghiệm rất hay. Khi còn nhỏ, ngài chịu nhiều sự bách hại và khổ đau. Bằng cách nào mà ngài đã cố gắng ngửng đầu cao lên khỏi bể nước và luôn vui vẻ? Chúa Thánh Thần đã khơi nguồn cảm hứng cho ngài với lời cầu nguyện đơn sơ như sau:
18 Tháng Tư 20248:35 CH(Xem: 49)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Lúc gần đây có nhiều người biết đến hiện tượng: "Padre Pio of Naples", đó là điều mô tả về cố linh mục Don Dolindo Ruotolo. Ngài qua đời vào năm 1970, chỉ hai năm sau khi Padre Pio qua đời vào năm 1968. Ngài đang làm việc một cách hữu hiệu từ Thiên Đàng. Ngài an ủi, dỗ dành, chữa lành cho rất nhiều người khỏi chứng bịnh lo âu,
18 Tháng Tư 20247:58 CH(Xem: 37)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Có một gương sáng lớn nhất, đó là chính Chúa Giêsu. Kẻ dữ độc ác đã đóng đinh Chúa Giêsu, Con Chí Thánh của Chúa Cha ở trên cây thánh giá. Lúc đó, Satan nghĩ rằng hắn đã chiến thắng. Nhưng sự thật thì trái lại. Đó là bởi vì Chúa đã biến đổi sự dữ ấy thành sự thiện.
18 Tháng Tư 20243:58 CH(Xem: 46)
Nguồn: Childrenofmedjugorje.com Sr. Emmanuel viết: Có một phụ nữ gõ cửa nhà tôi. Trông cô ấy thật là quá đau khổ, xuống sắc và thiểu não. Đôi mắt, đôi má và cái miệng của cô trông rất là buồn thảm và héo hắt. Cô bắt đầu kể lể về mọi nỗi thống khổ của mình.
17 Tháng Tư 20249:07 CH(Xem: 45)
https://luisapiccarreta.com/other-category/cristina-montella-sister-rita-of-the-holy-spirit-the-little-girl-of-padre-pio/ 1. Thời thơ ấu Nữ tu Cristina Montella được sinh ra tại vùng Cercola (Naples) vào ngày 3/4/1920. Khi cô bé được 2 tuổi, cô đang ở chơi nhà một người cô thì nhìn thấy một bức hình của Thánh Gerard Majella,
17 Tháng Tư 20244:44 CH(Xem: 48)
Đức Mẹ Guadalupe hiện ra ở Tepeyac, Mexico City, nước Mễ Tây Cơ từ ngày 9/12/1531 đến ngày 12/12/1531 và chữa lành rất nhiều người, dù rằng người ta đã chết nhưng vẫn được Mẹ cho sống lại.
17 Tháng Tư 20241:58 CH(Xem: 40)
Tồi vừa được xem một video clip tiếng Anh ngắn. Cậu bé chừng 6 tuổi mơ thấy mình lên Thiên Đàng. Sáng hôm sau, cậu kể câu chyện mẹ mình: -Mẹ ơi, con gặp một người chị của con ở Thiên Đàng. -Ủa, con chỉ có một người chị ở đây thôi mà.
13 Tháng Tư 20249:23 CH(Xem: 64)
Cảm nghiệm của một thanh niên làm nghề taxi: Con gặp khó khăn trong việc làm nên con quyết định làm nghề tài xế taxi.

CN 5424: CÔ MARY DỌN ĐẾN GẦN TU VIỆN PADRE PIO #29

03 Tháng Tám 202212:23 CH(Xem: 475)

pp5CN 5424: CÔ MARY DỌN ĐẾN GẦN TU VIỆN PADRE PIO #29

Nguồn: Padre Pio


Cô Mary và bà Rina tham dự Thánh Lễ mà Cha Padre Pio cử hành trong ngôi nhà thờ nhỏ bé làm từ thế kỷ thứ 16 trong nhà thờ Đức Mẹ Ban Ơn.

Có một số người địa phương tham dự, trong đó có những nông dân. Họ mặc quần áo làm việc để sẵn sàng ra đồng làm việc sau Thánh Lễ và ở ngoài đồng trong suốt một ngày dài.

Cô Mary và bà Rina rất cảm động về vẻ đẹp của Thánh Lễ mà Padre Pio cử hành. Rồi họ đến nói chuyện với Padre Pio trong Cung Thánh của nhà thờ.

Đó là ngày 4 tháng 10 năm 1923 cũng là ngày lễ của Thánh Phanxico Assisi. Lúc đó cô Mary được 35 tuổi. Trong câu chuyện, cô Mary có cảm tưởng rằng đôi mắt của Padre Pio dường như đng xuyên thấu vào linh hồn của cô.

Cô mô tả buổi gặp gỡ với cha Padre Pio như sau:


“Đầu tiên, chúng tôi cứ nhìn nhau. Rồi tôi quỳ xuống và nói: “Thưa cha."

Ngài đặt bàn tay có vết thương thánh lên đầu của tôi và ngài nói:

“Chào con gái, hãy ngừng các cuộc du lịch. Hãy ở lại đây."

Bà Rina thì hỏi ngài là liệu bà có nên trở lại đạo Công giáo hay không. Ngài trả lời là: "Có."

Trong thời gian mà cô Mary ở tại vùng San Giovanni Rotondo, cô cảm thấy có một nỗi buồn trong trái tim cô. Cô biết rằng cô sẽ phải trở về làm việc với Dr. Montessori. Tuy nhiên cái tư tưởng phải rời xa Padre Pio và không khí linh thiêng này dường như làm cho cô rất đau lòng. Cô không thể ngủ được vào ban đêm vì nghĩ rằng chuyến đi này của cô sắp phải chấm dứt.


Khi đến giờ phải chia tay, cô Mary tạm biệt cha Padre Pio một cách miễn cưỡng. Cô giải thích rằng cô phải trở về làm việc với Dr. Montessori. Nhưng Padre Pio không vui lòng. Cha nói:

“Ai là Dr. Montessori mà dám gọi con đi làm? Con nên ở lại nơi này."


Tuy nhiên cô Mary không thể ở lại ngay được. Khi cô Mary đi làm lại, cô cứ tiếp tục nghĩ về những gì mà cô đã làm ở vùng San Giovanni Rotondo. Một ngày kia, cô nói với Dr. Montessori rằng:

“Có một vị Thánh sống ở trên thế gian này. Tôi rất buồn vì không thể ở gần ngài được."

Cô Mary giải thích rằng cô có một mong ước là trở lại vùng San Giovanni Rotondo. Cô xin Dr. Montessori cùng đi với cô đến nơi ấy. Thế là Dr. Montessori đồng ý cùng đi với cô Mary. Khi đến tu viện lần thứ hai thì cô Mary cảm thấy rất gắn bó với vùng San Giovanni Rotondo mà cô đã từng đến đó. Cô nói chuyện với cha Padre Pio và một lần nữa cha thánh mời cô hãy ở lại đó.

Cô Mary lắng nghe tiếng của trái tim. Cuối cùng, cô đã quyết định ở lại vùng đất này mãi mãi. Cô và Dr. Montessori lập chương trình đến Roma để lấy đồ đạc cho cô Mary dùng khi đến nơi ở mới. Khi họ chuẩn bị lên xe bus thì có một cảm giác lạ thường đến với cô Mary. Cô cảm thấy dường như đôi chân của mình tê liệt và cô không thể leo lên bực thang của xe bus. Dr. Montessori hỏi cô:

"Cô có chuyện gì vậy?"


Cô Mary đáp:


“Tôi không rõ nhưng tôi có cảm tưởng đôi bàn chân của tôi như bị đóng đinh nơi vùng đất này. Tôi không thể leo lên xe bus được."

Thế là chiếc xe bus rời đi mà không có cô Mary. Từ đó trở đi, cô không bao giờ thấy Dr. Montessori lần nữa. Cô Mary đi ở trọ trong thành phố nhỏ San Giovanni Rotondo. Nơi này cách xa tu viện Đức Mẹ Ban Ơn chừng 2 dặm đường. Lúc ấy chỉ có một con đường đất đầy bụi đường. Con đường dốc ngược mấp mô và rất khó để đi lại. Đó cũng là con đường để đến tu viện của Padre Pio.

Cô Mary đi bộ suốt hai dặm đường mỗi ngày để đến tham dự Thánh Lễ do Padre Pio cử hành. Thỉnh thoảng có vài người đi trên đường với xe ngựa hay cưỡi con lừa. Các kẻ chăn chiên và đoàn chiên ở rải rác trên ngọn đồi trơ trụi. Người ta thấy có những con dê, con cừu ở trên vùng đồi này. Thật không dễ dàng gì để đi bộ mỗi ngày, đặc biệt khi thời tiết xấu.

Cô Mary bèn quyết định dọn về gần nhà thờ cho tiện lợi hơn. Cô có một căn nhà khoảng 100 mét ở dưới ngọn đồi mà cũng ở dưới tu viện Capuchin. Khi xây dựng xong thì Padre Pio đã đến để chúc phúc cho căn nhà nhỏ bé của cô Mary. Đó là một trong những căn nhà được xây dựng ờ vùng đó.

Cô Mary đã cho sơn căn nhà mầu hồng. Từ cửa sổ thì cô có thể nhìn thấy những vườn trái cây, những cánh đồng đầy đá tảng và những cây olive của vùng Gargano. Cô Mary đã tìm được một nơi rộng rãi, thinh lặng như sa mạc để tâm hồn cô được nghỉ ngơi và đầy sự bình an.

Cảnh vật thật là đẹp đẽ. Cô Mary bèn viết một lá thư cho gia đình nói về cuộc sống mới và nơi ở mới của cô. Cô kể:

"Con rất hạnh phúc. Con vui mừng được sống nơi sa mạc. Như không có một cuộc sống khác, cuộc sống này đáng sống mà không phải lo nghĩ gì cả.

Con đã tìm thấy những gì mà xác thịt con được nuôi dưỡng, linh hồn con được thăng tiến. Và  con luôn cầu nguyện."

"Có những cuộc sống ở nơi này  như ở trong một tu viện vừa nhỏ, vừa lạnh lẽo, giống như nơi ở của Thánh Phanxico thành of Assisi. Nơi đó có cha Padre Pio. Đôi tay và đôi chân của cha có dấu đinh với những Vết Thương Thánh. Mỗi buổi sáng thì ngài cử hành Thánh Lễ trước khi mặt trời lên cao, trước khi các nông dân ra đồng ruộng."

"Tất cả cuộc sống hàng ngày của ngài là một gương sáng về khiêm nhường và về sự dâng hiến cho Thiên Chúa. Con cảm thấy dường như con luôn ở nơi này. Con cũng cảm thấy nhớ nhà, nhớ gia đình. Điều này làm ảnh hưởng đến trái tim của con."

(Còn tiếp)

Kim Hà, 3/8/2022